NGHỊCH TẬP - Trang 1007

Trì Sính như người không liên quan, nhàn nhã hút thuốc, hỏi Uông

Thạc: "Trở về một mình?"

"Về cùng anh tôi." Uông Thạc nói: "Một mình nào dám về."

Quách Thành Vũ nói: "Đến giờ tôi vẫn còn nhớ, hồi trung học cậu bị

người ta ăn hiếp, anh cậu đến trường ấn cậu xuống dưới lan can đập cho
một trận, rồi đánh những kẻ dám ăn hiếp cậu phải khóc quỳ cầu xin, từ đó
về sau, trong trường không còn ai dám chọc cậu nữa."

"Cái này gọi là cách ngược đãi tinh thần." Uông Thạc nói: "Người ăn

hiếp tôi thấy anh tôi ngay cả em ruột cũng đánh như thế, lúc đó bị dọa ngu
luôn, cho rằng anh tôi sẽ trừng trị cậu ta. Kết quả đợi hai năm, nhìn thấy cột
cờ là đổ đầy mồ hôi lạnh, sau đó chịu hết nổi, tự trừng trị mình, vừa chuyển
trường vừa quen không ít đồ lưu manh, bây giờ còn ngồi không đó."

"Cho nên nói anh cậu là nhân tài." Quách Thành Vũ nói.

Trì Sính hỏi: "Bây giờ anh ta vẫn đánh cậu như thế sao?"

"Bữa nào bực mình, thỉnh thoảng sẽ đấm đá vài cái, tôi cũng không

còn để tâm."

Trì Sính trầm mặc.

Uông Thạc lại nhớ ra một chuyện, nói với Quách Thành Vũ và Trì

Sính: "Tôi nghe nói người yêu mà hai cậu tìm được lần này là hai sư đồ hả!
Thật thú vị, hai cậu sao luôn làm chuyện thế này vậy? Trước kia lúc đi học
cũng cùng theo đuổi một cặp song sinh, chả phân biệt nổi ai là ai, bây giờ
lại chơi thầy trò, muốn thể hiện quan hệ của hai cậu rất tốt hả?"

Quách Thành Vũ khoác vai Trì Sính, nhướng nhướng mày nhìn Uông

Thạc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.