"Tôi nóng, tôi cũng muốn cởi áo ra." Ngô Sở Úy nói.
Trì Sính quyết đoán cự tuyệt, "Cậu không được cởi."
"Vì sao anh cởi được, tôi thì không thể?" Ngô Sở Úy phản bác.
Trì Sính khó thể giải thích, "Chính là không thể cởi."
"Ha, hôm nay tôi muốn cởi!"
Ngô đại gia cố sức chống lại Trì Sính, nói nhất định phải cởi.
Đã lâu như vậy, đây là lần đầu Trì Sính đen mặt với cậu.
"Ốm như cây tăm, cởi ra không sợ mất mặt sao?"
Ngô Sở Úy cũng giận, "Anh nhìn bên kia kìa, so với tôi còn xấu hơn,
người ta không phải cũng cởi trần sao? Còn người kia nữa, thân hình béo
tốt, cũng chỉ mặc một cái quần bơi nhỏ... Tôi qua bên kia cởi cũng không
được sao? Tôi sẽ cách xa anh một chút, không để anh mất mặt đâu!"
Vừa đứng lên, lại bị Trì Sính đè ra đất.
"Nóng đến vậy sao?" ánh mắt hung hãn của Trì Sính trừng Ngô Sở Úy,
"Cậu là vì muốn mát mẻ hay là muốn quyến rũ người khác?"
Ngô Sở Úy nhe răng, "Anh có thể nóng tôi thì không thể sao? Anh có
thể cởi tôi thì không thể cởi? Đều là đàn ông, sao không thể cởi trần?"
Trì Sính trước mặt nhiều người, một tay túm lấy Ngô Sở Úy kéo đi,
tay còn ngắt đầu vú cậu một cái.
Ngô Sở Úy đau đến tê tái.
"Biết vì sao tôi không cho cậu cởi không?" giọng trầm thấp của Trì
Sính xông vào tai Ngô Sở Úy, "Bởi vì ngực cậu quá gợi cảm, tôi không