Ngô Sở Úy rốt cuộc tìm được cảm giác ưu việt, lúc này vỗ bàn một
cái.
"Tiền của Trì Sính toàn bộ đều do tôi quản lý! !"
Khương Tiểu Soái bị cậu ta chọc cho cười, "Được rồi, ăn cơm đi."
Ngô Sở Úy lúc này có khẩu vị.
"Ăn nhiều một chút." Khương Tiểu Soái đẩy đĩa rau đến cho Ngô Sở
Úy.
Ngô Sở Úy nói, "Không được, tôi phải để dành bụng lát ăn bánh thịt
nướng nữa."
... ... ...
Trì Sính bên kia bữa tiệc đã sớm bắt đầu, anh là người cuối cùng đến.
Hơn nữa Trương Bảo Quý cũng ở đây từ đầu đến cuối bữa tiệc, nói
chính xác bữa tiệc này coi như là ông ta mời. Bởi vì người ngồi ở đây đều
là quan chức cao cấp, ông ta nhất định sẽ giành hóa đơn mà trả tiền.
Lúc ăn cơm, Trương Bảo Quý ngồi ở vị trí đối diện, cùng ngồi bên
cạnh trưởng ban mời rượu nịnh nọt, cái mồm ton tót ton tót không ngớt.
Ông ta hiện đang trong thời điểm mấu chốt thăng chức, nếu nhận được
hạng mục dự án này, đối với việc thăng chức rất có lợi. Vì để nhận được
hạng mục này, gần đây ông ta đã làm công tác với trưởng ban không ít lần.
Hai bầu rượu lót bụng, trưởng ban muốn đi vào phòng vệ sinh, Trương
Bảo Quý không ngần ngại đứng dậy đỡ ông ta.
Kỳ thực lúc này trưởng ban một chút cũng không say, ý thức rất tỉnh
táo.