"Đồng ý đi..a, đồng ý đi..."
Trương Doanh mềm giọng năn nỉ, thân thể cũng nhanh dán vào trong
lòng Ngô Sở Úy.
Một mùi nước hoa nồng nặc ập đến, tay Ngô Sở Úy chạm vào một
khối mềm mại, còi báo động trong lòng còi phát ra tiếng bén nhọn, Ngô Sở
Úy vội rút tay về.
"Việc này để sau hãy nói, cô đi ra ngoài trước đi, tôi còn bận chút
việc."
Trương Doanh bĩu môi, "Vậy cũng được."
Cửa vừa đóng, Ngô Sở Úy xé ngay mặt nạ giả vờ chính trực, thở hổn
hển vọt tới buồng vệ sinh, mở nút quần, tuột khóa kéo, đem tiểu quái thú bị
nhốt thả ra ngoài. Vừa định trấn an, đột nhiên nhìn thấy xe Trì Sính đang
hướng về phía cửa công ty rất nhanh lái tới, vội vàng mở nước lạnh, dập tắt
"lửa dục" bản thân.
Tốc độ của Trì Sính rõ như ban ngày, từ cửa tầng một đến phòng làm
việc lầu hai, chỉ mất có mấy giây. Đến khi anh đẩy cửa đi vào, Ngô Sở Úy
còn đang luống cuống tay chân cài nút quần trong phòng vệ sinh.
Trì Sính đi thẳng đến ghế salon ngồi xuống, không nói lời nào.
Ngô Sở Úy hít sâu một hơi, chậm rãi đẩy cửa phòng vệ sinh bước ra.
"Này, anh đến đây lúc nào?" Giả vờ kinh ngạc.
Trì Sính ngẩng đầu, sắc mặt âm trầm đến dọa người, nụ cười trên mặt
Ngô Sở Úy trong nháy mắt cứng lại.
Không thể nào... Lý nào anh ta thấy được cảnh mình và Trương Doanh
câu kết làm bậy chứ?