Cánh tay đã tiếp xúc đến phần vải quần Trì Sính lập tức rụt về.
"Không đau, chỉ hơi tê thôi." Ngô Sở Úy nói.
"Tê..." Trì Sính lặp lại chữ này, "Có cần tôi chữa cho cậu không?"
Ngô Sở Úy cũng là đàn ông, có thể không nhìn ra ánh mắt của Trì
Sính sao? Trong lòng không ngừng kêu gào, nói "cần" đi, nói "cần" đi, cơ
hội tốt lắm đó! Có thể qua khỏi ải này, quan hệ của hai người lại tiến thêm
một bước.
Trì Sính thật sự đưa tay qua.
Ngô Sở Úy lại giống như phản xạ có điều kiện, đột ngột nắm tay Trì
Sính.
"Cảm ơn, thật sự không cần, một chút cũng không tê."