NGHỊCH TẬP - Trang 901

ra. So với để người ta ở sau lưng xuyên tạc nói bậy, còn không bằng thổn
thức ở trước mặt mình.

"Cậu thật sự muốn nghe?" Khương Tiểu Soái xác nhận lại.

Ngô Sở Úy gật đầu, "Tôi muốn nghe từ lâu rồi."

Khương Tiểu Soái vận khí, kể lại toàn bộ những chuyện năm đó.

Lần dốc bầu tâm sự này, mang đến chấn động tâm lý cho Ngô Sở Úy

còn hung hãn hơn rất nhiều so với lần Trì Sính thổ lộ. Lần đó Ngô Sở Úy
nghe xong còn khóc, lần này trong lòng khó chịu đến cực điểm, nhưng lại
không chảy được một giọt nước mắt.

Y không cách nào tưởng tượng, hai năm nay Khương Tiểu Soái làm

sao chịu đựng được.

"Tiểu Soái, lúc đó rất đau đúng không?" Ngô Sở Úy ấp úng hỏi.

Khương Tiểu Soái nói đúng thật: "Không có cảm giác, là mê gian, tôi

hoàn toàn mất ý thức."

"Vậy khi anh tỉnh lại thì sao? Rất đau đớn đúng không?"

Khương Tiểu Soái vẫn lắc đầu: "Khi tôi tỉnh lại đã là ba ngày sau rồi,

đã không còn cảm giác gì từ lâu."

Ngô Sở Úy chấn động, ngồi bật dậy, mở to mắt nhìn chằm chằm

Khương Tiểu Soái.

"Liệu có phải anh ta lừa anh không? Cố ý muốn tìm cớ để bỏ anh?"

"Hình chụp còn có thể giả sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.