Nhưng Ngô Sở Úy hoàn toàn không phối hợp, còn đang xoắn xuýt
những hạnh đào bảo bối của mình.
"Anh dựa vào cái gì lại tàn phá thứ tôi thích ăn hả?"
Trì Sính nói: "Vì thứ tôi thích ăn."
Ngô Sở Úy tức chết: "Một cái mông mà thôi, cần phải tiêu hao như thế
làm gì? Màu nào không phải làm?"
"Cái này không giống." Trì Sính dán vào tai Ngô Sở Úy nói: "Màu sắc
tươi ngon, tôi càng thích liếm."
Lần này Ngô Sở Úy hết từ ngữ luôn.
Nằm trên giường thầm nghĩ, anh cứ đợi đó, đợi tôi tìm được chứng cứ
hùng hồn rằng anh và Lý Chi Linh âm thầm cấu kết, ông nhất định sẽ xử
anh! Thay đổi những chiêu này thêm lợi hại rồi trả hết lên người anh!
...
Không ngoài dự liệu của Ngô Sở Úy, hôm sau, Lý Chi Linh đến phòng
làm việc của Trì Sính kiểm tra thành quả.
Kết quả, trên bàn làm việc trống không.
Oa, thật sự ăn sạch hết rồi à?
Nhưng Lý Chi Linh cúi đầu nhìn, hạt hạnh nhân trong thùng rác vẫn là
của hôm qua, chứng minh Trì Sính không ném một chút rác nào vào thùng.
Cái này rõ ràng không thích hợp, vì trong số đồ ăn vặt mà Lý Chi Linh mua
cho hắn có hạt dẻ cười, hạt dưa các loại, không thể không tạo ra một chút
rác nào được?
Lại lục tìm trong tủ và ngăn kéo của Trì Sính, vẫn không thấy.