‒ Bẩm, nhất nam viết hữu, thập nữ viết vô…
[d]
Bao nhiêu con gái
thì, theo lời thánh dạy, thế cũng là hiếm.
‒ À, ra có một con giai thôi thì cũng là hiếm.
(22)
‒ Bẩm bà lớn, liệu bà lớn có còn muốn bước đi bước nữa?
(23)
‒ Thôi! Tôi đã nhất định ... Nói có vong hồn ông Đoan với ông Phán
nhà tôi chứng giám cho, tôi đã nhất định thủ tiết với hai ông! Là vì tôi tuy
còn trẻ măng thật, nhưng cũng mang tiếng là già rồi. Chỉ còn nên ở vậy nuôi
con thôi.
(24)
‒ Bẩm cung tử tức do thế mà là hiếm.
‒ Cụ đoán hay đấy. Thế số cậu Phước thế nào? Ấy các đức Phật
chùa Hương cho cậu xuống với tôi đã hơn mười năm. Tôi chỉ lo...
‒ Bẩm tốt nhất! Số cậu là số hưởng thụ, suốt đời nhàn hạ mà hưởng
cả phú lẫn quý, lẫn khang, lẫn ninh.
Bà Phó cúi đầu một cách kính cẩn, khẽ nói:
‒ Tôi, tôi cứ sợ mình người trần mắt thịt không biết chiều ý cậu thì
cậu lại đòi về.
Thầy số sốt sắng cãi:
‒ Chả lo! Trông qua tướng mạo đủ biết! Tướng cậu thọ lắm, mà bà
lớn nhờ có cậu nên sự thịnh vượng lại bền vững.
(25)
‒ Hay! Hay! Cụ đoán số thế thì tuyệt nhất trần đời!
‒ Bẩm nếu bà lớn nói rõ ngày sinh tháng đẻ thì tôi sẽ lấy lá số Tử vi,
thì có thể biết những sự xẩy ra hàng năm, hàng tháng, hàng ngày...
(26)
‒ Thế nữa kia ư?
‒ Bẩm vâng. Xem số thì kỹ hơn xem tướng.
‒ Thôi, thế cụ về kẻo khuya, nay mai cụ lại chơi giúp cái việc ấy cho
tôi nhé! Chị Ba đâu? Tiễn cụ một đồng bạc xe cho tôi để cụ về! Thế nào cụ