NGHIÊN CỨU VĂN BẢN TIỂU THUYẾT SỐ ĐỎ - Trang 122

là một cái phòng thử áo bằng ba bề nhung căng, rồi đến xưởng thợ có chiếc
máy khâu và một lũ những đàn ông và đàn bà thợ may đi lại làm việc rộn rịp
như trong một cái tổ ong...

(19)

Một người đàn bà phấn sáp bôi rất vụng, đứng xem ngoài cửa kính

ba phút rồi vào.

(20)

Bà chủ hiệu chạy ra đon đả.

− Thưa bà, bà muốn mua hàng hay may áo?

Bà khách nghĩ một lúc rất lâu, đoạn dè dặt nói:

− Tôi muốn... may một bộ áo kiểu mới.

(21)

Bà Văn Minh liến thoắng tán:

(22)

− Vâng, chính thế, bây giờ ai cũng phải cải cách y phục cho hợp

thời trang.

(23)

Cái lối trang điểm cổ làm cho người ta chóng già, ta phải thay

đi mới được. Thưa bà, nếu bà không biết những thuật để giữ gìn sắc đẹp, thì
khó lòng mà giữ được hạnh phúc gia đình, vì các cô thiếu nữ ngày nay ăn
mặc lối mới cả, thật là một sự cạnh tranh ghê gớm.

Bà khách trợn mắt lên sung sướng vì thấy hợp ý, nghĩ ba phút rồi

đáp:

(24)

− Chao ôi! ối chao ôi! Bà nói đúng quá! Các thiếu nữ bây giờ ăn mặc

tợn hơn các me Tây khi xưa! Thật là tân thời, thật là đĩ thõa! Chao ôi! Họ
cướp mất hạnh phúc của tôi, họ đẹp hơn tôi, họ quyến rũ ông Hàn nhà tôi,
bây giờ tôi biết làm thế nào!

Bà tru tréo như sắp cãi nhau với ai, khiến Văn Minh phải xua tay:

(25)

− Ấy chết! Bà đừng nóng nẩy thế!

− Ông Hàn nhà tôi đêm nào cũng đi theo bọn gái mới thì tôi biết làm

thế nào kia chứ, hở Giời!

(26)

− Thưa bà, cái đó rất dễ... Bà chỉ việc... ăn vận như họ...

− Phải! Phải! Âu là tôi cũng ăn mặc tân thời! Mặc cho thiên hạ sẽ

gọi tôi là con đĩ già! Chỉ tại bà, các bà, chủ hiệu thợ may, các bà đầu têu ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.