CHƯƠNG
V
Bài học tiến bộ của Xuân Tóc Đỏ −Hai quan
niệm về gia đình và xã hội −Vâng, tôi là người
chồng mọc sừng!
(1)
Ông chủ, bà chủ đã cùng với mấy bà tân thời và mấy ông du học sinh
lên một chiếc xe hơi đi lên hiệu khách
[a]
ăn cơm.
Bọn thợ may, các cô khâu, đã lũ lượt kéo nhau ra về.
(2)
Đồng hồ đánh 12 tiếng.
Ngoài phố, trên các cây sấu, những con ve sầu nhất định phá giấc
ngủ trưa của các quý quan.
Xuân Tóc Đỏ tự hỏi: "Thế này thì nước mẹ gì?" Nó đi đi lại lại, ôn
những lời dặn bảo của chủ nó.
(3)
− Trước khi có thể giúp được chúng tôi về thể thao, anh hãy cố giúp
xã hội trong cuộc Âu hóa.
(4)
Anh phải nhớ kỹ rằng từ hôm nay mà đi thì anh
đã dự một phần vào cuộc cải cách xã hội rồi.
(5)
Từ đây mà đi, xã hội văn
minh hay dã man là trách nhiệm ở anh! Vậy anh nên làm ăn chăm chỉ, phải
trông nom hết tất cả mọi việc, và nhất là phải hiểu những công việc mình
làm.
Ông chủ thời nói một cách cầu kỳ đại khái thế. Giản dị hơn nữa, bà
chủ chỉ bảo Xuân:
− Thế nghĩa là lúc nào rỗi thì cầm cái chổi này (bà đưa luôn ngay ra
một cái phất trần) mà phủi bụi những súc lụa, những quần áo ở các ma-nơ-
canh. Phải biết cái gì là vệ sinh, đừng để cửa hiệu rác rưởi, bụi bậm.
− Vâng ạ.