NGHIÊN CỨU VĂN BẢN TIỂU THUYẾT SỐ ĐỎ - Trang 184

− Ðây, thuốc thánh chúng tôi xin ở đền Bia cho cụ chúng tôi đây.

Thưa hai cụ, khoa học của người trần dù tiến bộ đến bậc nào thì cũng chẳng
mầu nhiệm bằng sự cứu vớt chúng sinh của đức Thánh được.

Cụ lang Tỳ giở gói lá, xem xét một lúc rồi nói:

− Ồ! Rau thài lài! Rau sam! Chỉ có thế này thôi ư?

Cụ lang Phế cầm lọ nước soi lên bóng đèn mà rằng:

(33)

− Ơ kìa! Nước quỷ gì thế này? Nước ao à?

Văn Minh đưa mắt cho Xuân Tóc Ðỏ. Anh chàng này nói ngay:

− Vâng, chỉ có thế, nhưng mà chữa khỏi, vì là thuốc thánh. Tôi đã

xin âm dương, tôi đã được Thánh ban lộc cho, tôi đã thấy hàng nghìn người
khỏi bằng những thứ này rồi.

(34)

Cụ lang Tỳ ra vẻ giận dỗi mà rằng:

− Thuốc men mà thế này thì công tôi bao lâu nay cũng toi! Ðã cắt ba

thang, đã đỡ, ấy thế mà...

Cụ lang Phế cũng nói ra ý bóng gió:

− Thưa cụ, không phải tôi đến tranh công của cụ. Nếu thuốc của cụ

mà hay thì hẳn người ta không phải đi xin thuốc thánh đền Bia!

Cụ lang Tỳ giật phắt lấy lọ nước trong tay cụ lang Phế, nói:

− Ðể tôi xem! Nước này mà là nước ao! Nước này chính là nước

ruộng! Uống nước này thì khỏi hết bệnh, không còn bệnh mà chữa nữa!

Cụ lang Phế cự lại:

− Cụ vặc ra với ai thế?

(35)

Cụ giật lấy để làm gì thế? Ðơn tôi kê đấy

à?

Nhưng cụ lang Tỳ đã không chịu nhận lỗi lại còn phát bẳn:

− Phải! Không là đơn của cụ nhưng mà nó là nước ở ruộng chứ

không phải là nước ao! Làm thuốc thì phải biết phân biệt nước ao, nước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.