NGHIÊN CỨU VĂN BẢN TIỂU THUYẾT SỐ ĐỎ - Trang 185

ruộng!

Cụ Phế đứng phắt dậy:

− Thôi, chịu ông rồi! Cả nước này chỉ có ông là biết nghề thuốc!

− Biết hay không mặc xác tôi!

(36)

Hai vị danh sư lúc ấy cùng đứng trước mặt nhau, sấn sổ nhìn nhau.

Sự nóng nảy của hai vị cùng như nhau, không thể ai can mà được nữa.

− Này đừng khoe mẽ! Ðám ma cụ tuần Vi mới ngày hôm kia chứ

đâu!

− A! A! Nhưng cụ tuần Vi cũng thọ hơn sáu chục tuổi rồi!

(37)

Anh

muốn đổ cho tôi phỏng? Thôi đi, sao anh không nhắc đến chuyện con bé
Chắt nhà ông tham Vĩnh mà anh bốc có hai thang nó đã lăn đùng ra chết?

(38)

Cụ Phế giơ hai tay phân vua mọi người:

− Ai bảo? Ai bảo là hai thang? Sao nó sốt nó lại ăn mận? Không thì

việc gì! Hai thang à? Thế anh có nhớ đứa nào chỉ bán có hai xu thuốc đau
bụng mà cậu ký Ðại suýt nữa mất mạng đấy. Thế mà đòi là lang? Lang thế,
mấy lúc mà tù mọt gông? Lang băm ấy à?

Nhung cụ Tỳ thản nhiên ngồi xuống ghế, đủng đỉnh nói:

− Lang băm? Có lẽ!... Nhưng không làm đọa thai người nào thì thôi.

Cụ Phế ngẫu nhiên có hai mắt to như ốc nhồi:

(39)

− A! Anh to gan nhỉ? Nói nữa! Nói nữa đi xem nào?

− Chứ lại sợ à? Nói tại sở Liêm phóng cho mà xem!

− Này không phải doạ! Chưa chắc đâu! Hỏi cái đứa nào đánh mộng

mà đến nỗi lòi con ngươi người ta ra, nó đây kia! Nó đây kia!

− Số nó mù thì anh bảo sao? Anh muốn tôi lục đến cái thằng bé sài

suyễn mà anh chữa bằng lá ổ nhĩ mãi không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.