− Ê! Ê! Rõ đồ ê chệ chửa!
Rồi bà lên xe, bảo tài xế phóng nước đại.
Bà đi trốn ái tình.
Xuân Tóc Ðỏ phải từ giã cảnh Bồng Lai, cuốc bộ về hiệu Âu Hoá.
(57)
NGUỒN:
[chương] X
Bản A: Số đỏ, chuyện cười dài, Vũ Trọng Phụng, Hà Nội Báo, s. 49 (09 Décembre 1936), tr. 33-38.
Bản B: Số đỏ, tiểu thuyết, Vũ Trọng Phụng; Nhà in Lê Cường, Hà Nội, 1938 (mất văn bản)
Bản C: Số đỏ, tiểu thuyết cười dài, Vũ Trọng Phụng; Nxb. Minh Đức, Hà Nội, 1946, tr. 138-152.
Bản D: Số đỏ, Vũ Trọng Phụng; Nxb. Mai Lĩnh, Hà Nội, 1952, tr. 116-127.
Bản E: Số đỏ, tiểu thuyết cười dài, Vũ Trọng Phụng; Nxb. Minh Đức, Hà Nội, 1957, tr. 105-115.
Bản F: Số đỏ, tiểu thuyết xã hội tả chân, Vũ Trọng Phụng; Nxb. Mai Lĩnh, Sài Gòn, 1958, tr.108-118.
Bản G: Tuyển tập Vũ Trọng Phụng, tập III, Nxb. Văn học, Hà Nội, 1987, tr. 112-123.
KHẢO DỊ:
(1) A: III
C, D, E, F, G: X
(2) A, C, D, E, F: Sợ lại gặp ông Victor Ban, Xuân thoái thác là mệt...
G: Sợ gặp ông Victor Ban, Xuân thoái thác là mệt...
(3) A, C, D, E, F: Như thế mà tự nhận là quý đàn bà như người Tây phương! Ấy là mình chưa làm
hại một đời tôi mà đã phụ tôi như thế! Không biết nếu mình đã làm hại cả một đời tôi rồi thì đến