NGHIÊN CỨU VĂN BẢN TIỂU THUYẾT SỐ ĐỎ - Trang 266

Khi hơi men đã ngà ngà, khi đám người thượng lưu ấy đã hơi hơi

không được thượng lưu mấy tí, thì ông Văn Minh nâng cốc đứng lên... với
cái thân hình ốm yếu:

− Thưa các bà,

Thưa các cô,

Thưa các ngài,

Ấy thế là ông Văn Minh nói nhai nhải đến gần một giờ đồng hồ về

lịch sử thể thao của nước cổ Hy Lạp, phong trào thể thao ở xứ ta, vận mệnh
của nòi giống nếu không thể thao ở xứ ta, vận mệnh của nòi giống nếu
không thể thao và nếu có thể thao,

(7)

bà phán (xin hiểu ngầm là bà Phó

Ðoan), tiểu sử của bà, những tư tưởng tân tiến của bà, cử chỉ đáng làm
gương của bà trong khi cho làm sân quần để phụng sự một công cuộc thể
thao gia đình, trào lưu thể thao của phụ nữ từ khi có cuộc “tiểu thư đi bộ”,
v.v...

[d]

Giữa bài “chúc từ” có đoạn ông Văn Minh công kích kịch liệt những

người thừa tiền mà làm đình, xây chùa, tô tượng, đúc chuông, những kẻ hủ
lậu vậy. Ông kêu đồng bóng cũng là một lối thể thao, nhưng lối ấy đã bất
hợp thời trang.

(8)

Trong lúc ấy, ông nhà báo cấp tiến với xã hội và bảo thủ với gia đình

vội vàng lấy bút máy và sổ tay ra ghi chép, coi những lời lẽ quý hoá ấy tựa
hồ bật ở miệng một vĩ nhân mà ra...

Rồi ông Văn Minh lại khái luận về những bổn phận của người đàn bà

lý tưởng có những gì khiến bà Phó Ðoan phải yên trí rằng mình là một người
đàn bà lý tưởng. Sau cùng, đoạn “chúc từ” kết cấu bằng sự diễn giả giới
thiệu với mọi người: Xuân Tóc Ðỏ, một thanh niên gương mẫu, một giáo sư
ten-nít với tất cả những danh dự mà cái chức ấy được nhận.

(9)

Nói tóm lại,

bài “chúc từ” ấy có đủ điều là một bài của một nhà đại văn học, đại chính trị,
vì trong đó có đủ mọi điều thêu dệt, bịa đặt, phóng đại, huyễn hoặc, giả dối,
bằng những danh từ điêu trá của văn chương.

(10)

Mọi ngưòi vỗ tay thật là

đích đáng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.