NGHIÊN CỨU VĂN BẢN TIỂU THUYẾT SỐ ĐỎ - Trang 306

CHƯƠNG

XIII

(1)

Một cuộc điều tra bằng sinh lý học – Ngôn ngữ

một vị chân tu – Xuân Tóc Đỏ cải cách Phật giáo

Khi ông đốc-tờ Trực Ngôn đã lên gác trên thăm bệnh cho cậu Phước

thì Xuân còn lảng vảng ở nhà dưới với bọn gia nhân. Bọn này đả động đến
cậu con Giời con Phật ấy. Sở dĩ họ dám xử thân với Xuân là bởi, tuy không
rõ Xuân là hạng gì trong xã hội, nhưng được bà chủ trọng đãi như thế, thì họ
cũng phải kính trọng Xuân, và tuy Xuân ở địa vị cao hơn họ, song những
tiếng rất bình dân mà Xuân hay điểm vào câu chuyện “Mẹ kiếp!”, “Chả
nước mẹ gì cả!” v. v... đã khiến họ thấy Xuân dễ dãi, không khinh người!

(2)

Cũng như bọn gia nhân biết tự trọng khác, nghĩa là những lúc nhàn

rỗi thì phải nói xấu chủ cho khỏi phí thì giờ, bọn này quây quần nhau lại nói
đến cái chuyện “bà chúa phải gai”. Người tài xế kêu:

− Rõ lắm của có khác! Ðộng một tí thì nhặng lên!

(3)

Làm như sắp

chết ấy! Sự thực thì thằng bé chẳng sao cả! Chỉ vẽ chuyện! Có thế cũng
cuống quýt lên mời đốc-tờ! Chả biết rồi làm nên vương nên tướng gì cho bõ!

Người vú nuôi của cậu Phước cũng nghĩ vu vơ ngay đến cuộc chiến

tranh giai cấp bằng cách phê phán:

(4)

− Chả bù với con nhà nghèo! Ðến ăn cũng không có thì ra chẳng bao

giờ ốm, mà có ốm thì cũng ốm no bò dậy!

(5)

Nhưng người bếp thì lại ác khẩu hơn. Người này nhất quyết chủ

trương cái thuyết dù là con Giời hay con Phật mặc lòng, cậu Phước cũng chỉ
là một người, mà lại một cậu bé đến tuổi dậy thì, đã được những cao lương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.