NGHIÊN CỨU VĂN BẢN TIỂU THUYẾT SỐ ĐỎ - Trang 442

Sự chúc tụng tuy có vui tai thật, nhưng quá đa thì cũng hóa nhàm.

(40)

Cho nên cụ cố Hồng tuy cứ nằm một cách lão giả an chi mà cũng phải điếc
cả tai, sốt cả ruột. Nào cụ còn thiết gì chúc mừng với ca tụng nữa! Giá ai
đấm cho cụ một cái thì cụ sung sướng biết bao!

(41)

Cụ đến lúc ấy rồi mà

không được vênh váo thì giận thật!

Thế mà nào đã hết cho đâu! Than ôi, đây kia lại một vị quý khách!

Ông này vận quốc phục, ngực tinh những kim khánh và mề đay... Lạ mắt
lắm, ai thế không biết? Nhưng mà sao, ông ta vừa bước vào là tự giới thiệu
ngay:

− Kính chào các bà và các ông. Tôi là một hội viên hội Khai trí Tiến

đức,

[m]

lại đây với cái nguyện vọng được yến kiến quan tài tử, bậc vĩ nhân

của xã hội...

(42)

Xuân Tóc Ðỏ nhăn mặt khó chịu, đứng lên:

− Tôi đây, ngài hỏi gì?

Ông kia chắp hai tay vái chào:

− Bẩm lạy quan lớn ạ!

Xuân làm gọn:

− Không dám! Thế ngài hỏi cái gì?

− Bẩm quan lớn, bản hội có lời mừng quan lớn vừa mông ân

[n]

chính phủ được Bắc đẩu bội tinh. Thật là một sự vẻ vang cho đám thượng
lưu trí thức. Bẩm quan lớn, chúng tôi được hội cử đi mời ngài vào hội, thì
thật là một sự khai trí tiến đức cho quốc dân, rất xứng đáng của người quý
phái.

Xuân Tóc Ðỏ gắt cắm cảu:

− Tôi không phải quý phái! Tôi chỉ là bình dân mà thôi!

Ông kia cũng vẫn cứ nhũn như con chi chi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.