việc gì sao?"
Nhan Tiêu gãi gãi huyệt Thái dương: "Cái đó, không cần thu lệ phí
sao?" Động tác thu dọn ngừng lại, ánh mắt nghiêm túc nhìn về phía cô,
trong bụng đột nhiên cảm thấy buồn cười: "Ừ, có thu lệ phí."
Nhan Tiêu suy nghĩ một chút, sắc mặt khó xử nói: " Tôi không đăng kí
ở ngoài, vậy anh có thể thu phí tôi được sao?"
Hoắc Trạch Tích bình thản nói: " Cô trực tiếp đưa tôi là được rồi"
Nhan Tiêu giật mình nghĩ bụng, bây giờ còn có bác sĩ như vậy? Không
sợ bị tố cáo sao? Cô ấp úng: " A? Vậy..."
Nhìn vẻ mặt tin tưởng của cô, Hoắc Trạch Tích không nhịn cười được:
"Còn đang đi học?" Cô không biết tại sao đề tài lại dời đi nhanh vậy, nhưng
vẫn thành thực trả lời: "Đang lên đại học"
Hoắc Trạch Tích hơi hí mắt: "Nhìn giống như học sinh trung học"
Không biết ý anh là gì, Nhan Tiêu cười hai tiếng, đem đề tài kéo trở về:
"Việc thu lệ phí, có thể để lần sau hay không..."
"Tôi đùa đấy", Hoắc Trạch Tích thu thập giấy tờ trên bàn, cắt đứt cô:
"Bây giờ không còn sớm, cô mau về đi."
Nhan Tiêu sửng sốt một chút, kịp phản ứng thì ra là bị trêu chọc, "A"
một tiếng. " Còn có..." Hắn lại lên tiếng gọi Nhan Tiêu: "Nhớ nói cho người
nhà biết, xem bệnh phải lấy số"
Nhan Tiêu nghe vậy mặt bắt đầu nóng lên, quy củ gật một cái, tóc thắt
bím đuôi ngựa quét về phía trước một chut, " Cám ơn bác sĩ Hoắc"
Nhìn cô đi ra khỏi phòng bệnh, Hoắc Trạch Tích cởi đồng phục bác sĩ
xuống, đi tới móc treo chuẩn bị cầm quần áo lên, ánh mắt đột nhiên nhìn