Phần lớn đều là nhạc tiếng anh, Nhan Tiêu lập tức cảm thấy không còn
hứng thú với Tôn Yến Tư nữa, click mở một đầu
《i will love you》.
Là một bài hát cũ, Nhan Tiêu nhớ rõ có nghe qua bài hát này.
Hoắc Trạch Tích nhìn thoáng qua đĩa nhạc: “Tại sao không nghe của
cô?”
“Không có việc gì, trước hết nghe của amh.” Nhan Tiêu cười nói với
anh.
Hoắc Trạch Tích khẽ cười, không nói lời nào.
Suy nghĩ một lúc lâu, cuối cùng cô cũng nhớ đây là nhạc phim của bộ
điện ảnh nào, nhịn không được nói: “Tôi nhớ tới, chính là bộ phim điện ảnh
xuyên không khiến lịch sử bị thay đổi, sau đó lúc nam nữ chính kết hôn là
lúc trời mưa to……”
“Vì sao đưa anh tới.” Hoắc Trạch Tích bình tĩnh nói ra đáp án.
“Đúng!” Nhan Tiêu thiếu chút nữa muốn vỗ tay, đang chuẩn bị nói tên
phim.
Nói đến điện ảnh, Nhan Tiêu như là tìm được đề tài: “Bác sĩ Hoắc, anh
thích nhất bộ phim nào?”
Hoắc Trạch Tích vòng vo một lúc, giống như đang nghĩ, “
《127 giờ
》 là tôi nhớ nhất, 《 khủng bố du thuyền 》 cùng 《 Leon the
professionnal
》 cũng xem qua mấy lần.”
Để bác sĩ Hoắc nói những gì mình thích cũng khá khó khăn……
Sau khi Nhan Tiêu nghe xong, nhớ tới cốt truyện, “
《 khủng bố du
thuyền
》 tôi xem một nửa không hiểu liền bỏ.”