Hoắc Bình Quả cười đến không kìm nén được, cười xong lúc sau lại
nói ra một câu danh ngôn: “Làm người muốn học sẽ nói no chị biết
không?”
“Chị nói no với con trai của em, nó khóc, chị không chịu nổi.” Nhan
Tiêu phất tay.
“Chị liền lấy anh trai em ra hù dọa nói, nói khi trở về cậu sẽ đánh nói,
chắn chắn nó tin.”
Nghe thấy lời này, Nhan Tiêu bỗng nhiên cảm thấy hứng thú, ngồi
dậy: “Ai? Em có ý tứ gì? Bác sĩ Hoắc còn đánh Gia Gia?”
Ngày thường nhìn anh rất yêu thương Gia Gia!
Hoắc Bình Quả giải thích: “Kỳ thật nói đánh cũng không phải là đánh,
chị biết anh trai em, thật muốn tức giận cũng rất dọa người, hơn nữa em ở
bên cạnh châm ngòi thổi gió, Gia Gia liền sợ.”
Nhan Tiêu lén lút cười, cô vẫn chưa nói chuyện ngày hôm qua cho bất
cứ ai, không biết vì cái gì, vẫn là cảm thấy không chân thật, hoặc là nói,
còn không biết nên nói như thế nào.
Chính xác là đại hỉ hoặc đại bi, ngược lại sẽ không dễ dàng mở miệng.
Nhưng mà lại không biết hiện tại quan hệ giữa cô và Hoắc Trạch Tích
là như thế nào, nếu không có cự tuyệt lời tỏ tình của cô, có phải quan hệ
bạn trai bạn gái hay không? Nhưng mà, anh lại không có chủ động làm
rõ……
Nhan Tiêu mở cửa sổ xe ra gió thổi lành lạnh, vừa muốn tâm sự.
Từ kính chiếu hậu nhìn Nhan Tiêu, vẻ mặt như đang suy nghĩ chuyện
gì, khi thì lại giống như thần kinh cười một cái, Hoắc Bình Quả bị dọa nhảy