Nhan Tiêu âm thầm cười, bỗng nhiên lúc này phát hiện ra một vấn đề,
Hoắc Trạch Tích giống như không muốn tiếp tục nói chuyện với cô, cô
không nghĩ sẽ làm chậm trễ thời gian anh về nhà, đành phải tạm biệt:
“Kia…… Tôi phải về rồi?”
Hoắc Trạch Tích đang muốn lên tiếng, bỗng nhiên lại nghĩ tới chuyện
gì, quay người gọi Nhan Tiêu lại: “Cô về nhà như thế nào?”
“Xuống lầu gọi xe.” Cô thành thật trả lời.
Hiện tại là lúc cao điểm, nếu ở trung tâm thành phố bắt xe taxi cũng
không tốt, nếu là ngồi xe điện ngầm giao thông công cộng…… Anh nhớ tới
chuyện lúc chiều mà y tá kể, thản nhiên nói: “Đi một mình không an toàn,
tôi đưa cô về.”
Nhan Tiêu bất giác lễ phép từ chối: “Không cần, trước kia tôi đều ngồi
xe một mình……”
Nói được một nửa, cô mới kịp phản ứng đây là mình cự tuyệt một cơ
hội tốt được ở chung với anh, lại vội vàng sửa lại: “Anh tiện đường sao?”
Cùng nhau đi đến bãi đỗ xe, Nhan Tiêu phát hiện xe của Hoắc Trạch
Tích là một chiếc xe Tesla màu đen*.
Trước kia cô thấy rất ít người có xe này, nhưng cũng biết đây là nhãn
hiệu ô tô điện lực đứng đầu.
Tuy rằng ô tô điện lực không thả khí gây ô nhiễm môi trường, nhưng
là ở quốc hội cũng không được đề cập đến, giá cả cũng được coi là ngang
với ô tô khác, cũng có vẻ rất đắt tiền, nếu không phải vì bảo vệ môi trường,
nói chung sẽ không có người mua loại này xe.
Cô ngồi trên ghế phụ, nghi ngờ mở miệng: “Xe của anh sạc điện như
thế nào?”