Cô nhịn không được hỏi: “Khởi bác khí là trợ giúp trái tim đập bình
thường sao?”
“Là máy móc điện tử, trợ giúp cơ tim co rút lại hoạt động, trái tim
cung cấp đủ máu.”
Kia không phải tương đương với, trái tim đã không có đập, toàn dựa
máy móc để duy trì tính mạng?
Nhan Tiêu chỉ cảm thấy trong lòng có chút buồn, có chút khổ sở, cũng
không biết nói cái gì, thay đổi đề tài: “Vậy bà anh có thân thiện không?”
Anh im lặng một giây, nhàn nhạt ừ một tiếng, lại như suy tư gì mở
miệng: “Là người rất đặc biệt.”
Nhan Tiêu tò mò: “Đặc biệt?” Nghĩ nghĩ lại hỏi: “Vậy anh cảm thấy,
bà sẽ thích em sao?”
“Nhất định sẽ.”
Nhan Tiêu dựa vào ghế dựa cười, trên đường cao tốc cũng không
nhiều xe lắm, anh chạy rất nhanh, cảnh vật bên cạnh rất nhanh biến mất
trong tầm nhìn, bỗng nhiên trong lòng Nhan Tiêu vô cùng bình tĩnh.
Lúc đến núi đã là gần giữa trưa, xe không thể chạy lên núi, đỗ xe ở bãi
đỗ xe dưới chân núi, muốn đi bộ lên núi.
Trong núi cảnh vật rất tốt, lên núi là có thể ngửi được mùi hương tươi
mát của lá cây, trên đỉnh đầu các loài chim kêu uyển chuyển, không khí mát
mẻ, không khí tươi mát.
Có một đoạn đường rất dốc, là một con đường nhỏ vòng quanh núi,
chỉ có hàng rào cao nửa thước che chắn, Nhan Tiêu đi phía trước, Hoắc