NGHIÊNG MỘT SUỐI ĐÀN - Trang 146

ngoại đi ăn kem 7 màu ngon lắm mẹ ơi.
− Thôi đi.
Vân Trúc nạt đùa:
− Từ nay mẹ cấm con đi gặp những người đó.
− Mẹ.
− Không được nói gì hết.
Vân Trúc xô mạnh con trai ra, thái độ của cô thật vô lý, Minh Hiến cau
mày:
− Em không nên cư xử với con như thế, anh và Thanh Nguyên bây giờ như
bạn, còn ba mẹ Thanh Nguyên, họ từng là anh chị đã dưỡng nuôi anh, anh
đâu thể không lui tới hay xem như xa lạ.
− Nhưng mà em không thích anh gặp họ, anh biết chưa?
Vân Trúc ngáp dài. Cô đã đến cữ thuốc. Sáng nay Tuấn Ngọc không chịu
đưa 2 cữ thuốc là để cô đi tìm anh ta, và cô không thể không đi tìm anh ta,
cũng như không thể để Minh Hiến biết, 1 tháng đi lưu diễn cô bắt đầu sa đà
với bạch phiến, đã ngã vào vòng tay Tuấn Ngọc chỉ vì muốn thỏa mãn và
muốn tìm cho mình những cảm giác lạ .... cô đang trả giá cho những ham
muốn tầm thường của mình.
Rồi như giận dữ, Vân Trúc chạy nhanh về phòng mình đóng chặt cửa lại,
hối hả thay quần áo để đi. Minh Hiến nghiêm mặt:
− Chuyện chỉ như vậy mà em muốn xé ra to sao Trúc, em không được đi
đâu hết, ở nhà cho anh nói chuyện.
− Em cần phải đi, anh đưa chìa khóa xe cho em.
− Anh không cho em đi, em có thái độ như trẻ con vậy sao?
Nước mắt Vân Trúc chảy ra, cô muốn ghìm cái ngáp, cơn đói thuốc làm
cho cô khó chịu, tay chân run rẩy, đầu óc mụ mẫm. Cắn mạnh môi Vân
Trúc quay ngoắt người, cô đi như chạy ra đường, ngoắc vội chiếc taxi vừa
trờ tới.
Minh Hiến giận dữ nhìn theo, 1 Vân Trúc hoàn toàn đổi khác khi trở về.
− Mở cửa, mở cửa.
Tuấn Ngọc vừa mở cửa, Vân Trúc xông vào ngay, cô run rẩy chìa tay ra:
− Thuốc, mau lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.