NGHIÊNG MỘT SUỐI ĐÀN - Trang 160

Vân Trúc tìm thuê 1 căn phòng vừa đủ cho cô ở. Cô sẽ đi hát ở những tụ
điểm nhỏ, không cần đến tên khốn kiếp đó.

Vân Trúc khoan khoái với ý nghĩ tự do không còn bị Tuấn Ngọc áp chế.

Nhưng sau khi đã yên vị trong căn phòng đủ tiện nghi, Vân Trúc lại đối phó
với một vấn đề nan giải. Cô không thể tự đi mua thuốc cho mình, chỉ cần
cô ra vào những ngỏ hẻm tối đen đó, người ta sẽ nhận diện ra cô. Thôi thì
tạm để số bạc và quần áo ở đây, cô thỉnh thoảng về, quá ổn rồi còn gì.
Xoa hai tay vào nhau, Vân Trúc hài lòng với suy nghĩ chu toàn của mình.

Hôm nay Minh Hiến đến rước con sớm hơn 15 phút, để đến phòng tài vụ
đóng tiền học phí và thanh toán tiền ăn cho con.
Anh tươi cười chào cô thư ký:
− Cô làm ơn xem dùm tiền học phí và tiền ăn hai tháng của cháu Lâm Minh
Đông lớp mầm là bao nhiêu?
− À.
Cô thư ký vui vẻ:
− Tiền học phí và tiền ăn của cháu Đông đã được chị Thanh Nguyên thanh
toán sáng hôm qua rồi ạ.
− Cô ấy đã thanh toán?
− Dạ. Hai tháng là 1 triệu 210 ngàn.
− Cám ơn cô.

Minh Hiến cất tiền lại vào túi, thật xấu hổ cho anh, tiền học của con cũng
đóng không nổi.

Anh quay ra cũng vừa lúc Thanh Nguyên đến rước bé Thảo, cô mỉm cười
nhìn anh. Anh băn khoăn rút xấp tiền:
− Anh xin gởi lại em số tiền ngày hôm qua em đã đóng học phí cho cháu
Đông dùm anh.
− Anh kẹt tiền cứ giữ lại xài, bao giờ có dư hãy trả cho em cũng được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.