NGHIÊNG MỘT SUỐI ĐÀN - Trang 18

− Cháu nhức đầu à? Đêm qua lại thức khuya chứ gì?

− Chú đừng có đánh trống lảng, chú có ý định đi ở riêng rồi phải không?

− Đâu có, để ba cháu bẻ giò chú hay sao, vả lại, chú mà đi ở riêng ... có kẻ
khóc ngập cả thành phố.

− A, chú trêu cháu.

Thanh Nguyên áp mặt lên vai Minh Hiến, cô muốn được bên anh mãi như
thế này, anh đẩy cô ra:

− Chú vừa viết xong 1 bài nhạc, không hiểu có hay không, cháu xuống nhà
ăn cơm đi, 1 lát lên phòng chú đàn cho nghe.

− Dạ.

Thanh Nguyên bỗng linh hoạt lên như chim sơn ca.

− Thanh Nguyên ơi xong chưa?

− Xong rồi.

Thanh Nguyên đi ra, Nguyễn Duy đang ngẩn người ra trước nét xinh xắn
như con búp bê của Thanh Nguyên, chiếc robe trắng phủ đến chân, 1 đường
xẻ hờ hững trên cao, phơi 1 chút của đôi chân thon dài, Duy gần như bị hút
hồn đi.

− Xong rồi đi chứ Duy?

Sực tỉnh Duy cười gượng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.