NGHIÊNG MỘT SUỐI ĐÀN - Trang 43

tiếng hót.
Tình yêu của chúng ta sẽ nhiều sóng gió đó cô bé, anh sợ em chẳng thể
vượt qua, và anh không muốn để lại tâm hồn em bất kỳ vết thương nào.
Nếu có hãy để anh nhận tất cả.
− Anh Hiến ơi!
Vò nát tờ thư, Minh Hiến ném vội vào sọt rác, nhỏm dậy chạy ra cửa, anh
cười tươi mở rộng cửa:
− Vào đi Trúc.
− Anh ở nhà có 1 mình à?
− Ừ!
− Còn cô cháu gái của anh?
− Đi học rồi. Em làm gì cảnh giác dữ vậy?
Vân Trúc nhún vai:
− Em chẳng thích gặp con bé ấy. Tối nay anh đi với em được không? Khán
giả Bình Dương muốn gặp anh.
− Thôi chịu! Anh không thích xuất hiện chỗ đông người.
− Dạo này sao anh từ chối bất cứ lời mời nào của em vậy?
− Anh muốn ở nhà viết nhạc.
− Phải không đó?
Vân Trúc nheo mắt:
− Em đã trông thấy anh và cô cháu gái rồi nhé.
Minh Hiến giật mình:
− Bao giờ?
− Hôm kia, từ Dạ Khúc đi ra.
− Anh và cháu anh đi uống nước có gì lạ đâu?
− Nhưng lạ ở chỗ, 2 người giống tình nhân, chứ chẳng giống chú cháu tý
nào.
− Nè, anh cảnh cáo em không được nói bậy.
− Nhưng nếu anh và cô cháu yêu nhau, đâu có gì đáng chê trách đâu, xứng
đôi lắm, cho dù anh hơn cô bé những 15 tuổi.
− Anh không muốn nói chuyện này nữa. Bây giờ nếu em muốn anh có thể
đi uống café với em, còn đi Bình Dương thì tối nay anh không muốn đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.