NGHIÊNG MỘT SUỐI ĐÀN - Trang 44

− Được, anh thay quần áo đi, em đợi.
− Anh chỉ đi với em đến 11 giờ 30 thôi đấy.
− Em không bắt cóc anh đến tối đâu mà anh sợ.
Minh Hiến mỉm cười, đối với anh, Vân Trúc như người bạn dễ chịu nhất
mà anh quen.
Nhường cho Minh Hiến lái xe, Vân Trúc ngồi lên phía sau anh, cô thân mật
ôm qua bụng anh:
− Anh không dị ứng khi em ôm anh chứ?
Minh Hiến làm thinh, cho xe chạy đi. 1 vài người đi đường quay nhìn họ
bởi mái tóc màu nâu vàng quá rực rỡ của Vân Trúc. Cả 2 ghé vào quán
nhạc, và gọi ly café.
Vân Trúc quậy sữa ly café:
− Anh có nhận thấy anh đang rất thay đổi không anh Hiến?
− Anh chẳng có gì thay đổi cả.
− Có đấy, tại anh không nhận ra, anh vui vẻ và chịu chăm chút mình 1 chút,
áo quần ủi thẳng nếp là 1.
− Còn gì nữa?
− Tình yêu toát lên cả gương mặt.
Minh Hiến bật cười:
− Em làm thầy xem tướng từ lúc nào vậy?
− Từ hôm anh thay đổi. Em đứng về phe anh, đừng có dấu em, em sẵn sàng
là đồng minh của anh.
− Cám ơn!
giờ 15, Vân Trúc tự động đứng lên:
− Có cần em đưa anh đến nơi hẹn không?
− Không, anh đi taxi được rồi.
− Chúc anh vui vẻ.
− Cám ơn!
− Hôm nay anh khách sáo quá, cám ơn em những mấy lần rồi. Thôi anh đi
đi.
Vân Trúc nắm tay Minh Hiến giữ lại 1 chút, rồi buông ra:
− Anh đi đi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.