NGHIÊNG MỘT SUỐI ĐÀN - Trang 47

Những ngăn kéo của lòng mình nho nhỏ Ngăn giấu ô mai, ngăn giấu vui
buồn Và ngăn nào cất giữ nụ hôn.
− Hay quá Thanh Nguyên, để anh viết nốt nhạc.
mái đầu chụm vào nhau, má tựa má, vai kề vai nồng nàn, bất chợt Thanh
Nguyên tinh nghịch hôn và má anh:
− Anh dễ thương thật!
Anh nheo mắt nhìn cô, ánh mắt cháy bỏng tình yêu, Thanh Nguyên ngây
ngất nhìn lại, anh xúc động cúi xuống trên môi cô:
− Em có tin anh yêu em không Thanh Nguyên?
− Dạ có!
Anh đẩy cô hơi ngả ra phía sau, nụ hôn mỗi lúc mãnh liệt hơn, bờ môi đầy
dâng hiến, vòng tay dịu dàng ôm chặt lấy anh. Anh ngây ngất trong men
tình yêu, tay anh run rẩy vuốt ve đôi vai thanh mảnh mịn màng ...
Xoảng!
Con mèo mimi của Thanh Nguyên nhảy lên cao làm vỡ bình hoa. Cả 2
buông nhau bàng hoàng. Minh Hiến đứng vụt dậy đi nhanh lại bên cửa sổ.
1 chút nữa thôi, anh đã để cho ham muốn tầm thường kéo mình đi xa, làm
hoen ố đóa hoa thủy tinh anh hết lòng yêu thương.
Cài lại cúc áo, Thanh Nguyên đến bên cạnh e thẹn, rồi áp mặt vào lưng anh,
cả 2 đứng lặng im không 1 lời. Thật lâu anh kéo cô ra phía trước, nghiêm
mặt:
− Em như đóa hoa quỳ nở buổi sớm, anh không muốn làm hoen ố, vì chắc
chắn tình yêu của anh và em sẽ có nhiều khó khăn, giông bão, em hiểu chứ
Thanh Nguyên?
− Dạ hiểu.
− Anh sẽ đợi em cho đến khi em ra trường, lúc đó anh sẽ nói chuyện với ba
mẹ em.
− Anh sẽ cưới em?
− Phải.
Nước mắt Thanh Nguyên lăn dài trong cảm xúc, cô ngã vào lòng anh, anh
ôm ghì lấy cô. Họ đã cố gắng lắm để vượt qua ham muốn tầm thường và
cảm thấy mình yêu nhau hơn, gắn bó với nhau hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.