NGHIÊNG MỘT SUỐI ĐÀN - Trang 87

trắng và 1 hoa hồng bạch trên túi áo, trông anh chững chạc đạo mạo. Anh
mỉm cười đón cô. Hoa giấy và dây tơ hồng tung lên cao phủ trùm lên cả
hai.

Nghi thức ra mắt tổ tiên và ông bà đã xong, anh dắt tay Thanh Nguyên đi
chào tất cả mọi người. Hoa và những lời chúc tụng đầy ngập, Minh Hiến
hân hoan nhận tất cả những ly rượu chúc mừng.

Buổi tiệc cưới hôm nay không có Vân Trúc, nhưng cũng chẳng 1 chút bận
lòng Minh Hiến, anh đang vui vì cuối cùng ước nguyện chung đôi thành
tựu.

Tiệc tan, Minh Hiến hấp tấp về phòng. Cả đời anh chỉ đợi có ngày hôm nay.

Khép cánh cửa phòng tân hôn lại, anh đắm ôm Thanh Nguyên kéo sát vào
lòng:
− Từ nay chúng mình mãi mãi là của nhau phải không em? Thanh Nguyên
ạ, phải nói là anh rất hạnh phúc.
− Em cũng vậy, Minh Hiến.
Anh cúi xuống hôn cô, nụ hôn dài mãi say đắm. Anh bế bổng cô lên, trịnh
trọng đặt lên giường và ngây ngất nhìn cô. Rồi anh chậm rãi tháo hoa cài
đầu trên tóc cô, bàn tay đặt nhẹ trên ngực cô mở từng cúc áo:
− Minh Hiến, đừng ...
Thanh Nguyên lăn tròn thoát khỏi vòng tay Minh Hiến, cô run lên khiếp
đảm. Hình ảnh của 3 năm về trước trong khu nghĩa trang, tên côn đồ xé nát
áo cô, hắn chồm lên cô vùi dập thô bạo. Thanh Nguyên hét lên:
− Đừng ...
Minh Hiến ngơ ngác:
− Em làm sao vậy Thanh Nguyên?
− Anh đừng đến gần em, đừng chạm vào em, em sợ lắm.
Cô khóc òa lên. Minh Hiến cắn nhẹ môi lùi lại.
− Em uống 1 chút rượu cho bình tĩnh nhé?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.