NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 1011

Tôi không tránh được, không lên tiếng được… Tên ngốc này, ta muốn

dẫn chàng đi chùa Từ An đón con chúng ta mà.

Chàng nhìn đăm đăm, đáy mắt cũng cười.

Bên ngoài bình phong bỗng vang lên một tiếng kêu quen tai, rõ ràng là

tiếng trẻ con.

Tôi ngơ ngẩn.

Nụ cười chàng càng thêm tươi, “Nàng đánh thức chúng rồi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.