Tiêu Kỳ sau khi thành thân quay trở về Ninh Sóc, dưới sự ủng hộ của cô
cô và phụ thân, nhanh tróng nắm giữ sáu trấn bắc cảnh, mấy lần lấy lý do
quân vụ khẩn cấp chống lại hoàng mệnh, từ chối không phụng chỉ về kinh.
Triều đình kiêng kỵ bốn mươi vạn binh mã trong tay chàng, nhất thời
không thể làm gì.
Thái tử bên trong có thế lực ngoại thích, bên ngoài có trọng binh hỗ trợ,
nếu muốn phế đi, trước tiên phải loại bỏ binh quyền trong tay Tiêu Kỳ.
Mắt thấy Tiêu Kỳ ngang nhiên chống lại hoàng mệnh, Hoàng thượng rốt
cuộc hạ quyết tâm cùng Hữu tướng Ôn Tông Thận bố trí độc kế – phái Đại
tướng thân tín Từ Thụ cùng Binh bộ Tả Thị lang Đỗ Minh mượn danh giám
sát tiến vào chiếm giữ Ninh Sóc, lên kế hoạch âm thầm dùng thế lực bắt ép
Tiêu Kỳ, tùy thời cướp lấy binh quyền.
Lại không lường trước được Từ Thụ dã tâm bừng bừng, một lòng muốn
nhân cơ hội này giết Tiêu Kỳ, lén cấu kết cùng Hạ Lan Châm mượn đao
giết người, trước ám sát Tiêu Kỳ, sau đổ tội lên đầu tộc Hạ Lan, từ đó đoạn
tuyệt hậu họa.
Nhưng Tiêu Kỳ là ai chứ? Đã sớm biết được kế hoạch liền tương kế tựu
kế, hóa Từ Thụ mượn đao giết người thành một mũi tên chúng hai chim –
ngoài sáng, một mũi tên bắt chết Từ Thụ, đánh tan Hạ Lan; trong tối, một
mũi tên bắn về Ôn Tông Thận phía sau lưng Từ Thụ và người sai sử chân
chính sau lưng Ôn Tông Thận, cho Hoàng thượng một trận phản kích.
Chuyện ám sát hôm đó không thành, Từ Thụ bỏ mình, Đỗ Minh chạy
trốn, hơn mười tên thích khách tộc Hạ Lan bị truy bắt tống vào ngục, bằng
chứng vững như núi.
Tiêu Kỳ dâng một tấu chương, kể ra mười ba bằng chứng, khép Ôn Tông
Thận vào tội cấu kết giặc ngoại xâm, mưu nghịch làm loạn. Đồng thời, phụ
thân ở kinh thành liên lạc với các đại thần cùng nhau dâng tấu ép buộc, bức