NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 414

quân tình giúp gia phụ?”.

Hắn gật đầu.

“Ngươi có đồng bọn không?”, tôi đưa mắt nhìn hắn.

Người đó kiên quyết lắc đầu, ánh mắt thoáng biến đổi, đã có vẻ cảnh

giác.

Tôi mặc nhiên nhìn hắn một lúc lâu, khuôn mặt này vẫn còn trẻ như

vậy… “Ngươi tận trung vì gia phụ, Vương Huyên bái tạ”, tôi hơi cúi đầu
hướng về phía hắn, xoay người bước ra ngoài cửa.

Bàng Qúy nghênh đón, im lặng không lên tiếng, chỉ cúi đầu chờ chỉ thị

của tôi.

Tôi buông hai chữ: “Xử tử”.

Chưa từng cảm thấy gió đêm Huy Châu lại lạnh tới như vậy. Tôi cúi đầu

mơ màng đi, trái tim như bị một bàn tay vô hình nắm lấy, càng nắm càng
chặt, chặt tới mức tôi không thở nổi, chân bất giác càng lúc càng đi nhanh.

Cõi đời này không có ai hiểu rõ cha tôi, Tả tướng đại nhân bằng tôi.

Người cả đời chìm nổi chốn quan trường, mấy chục năm độc đoán chuyên
quyền, bàn về tâm kế, lòng dạ thâm sâu, tôi căn bản không thể lường được.
Phụ thân và Tiêu Kỳ chỉ là đồng minh cùng chung một kẻ thù, liên thân để
liên minh… Mà cái gọi là đồng minh cũng tồn tại tạm thời mà thôi.

Tôi biết phụ thân chưa bao giờ chân chính tin cậy Tiêu Kỳ, cũng như

Tiêu Kỳ cũng chưa từng tín nhiệm phụ thân, thậm chí tới giờ chàng luôn
gọi phụ thân là Tả tướng chứ rất ít khi mới thấy chàng nói ra hai chữ nhạc
phụ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.