NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 423

Quân sĩ đưa tin kia vẫn còn quỳ trên mặt đất, Tiêu Kỳ cũng không nhìn

hắn, chỉ khẽ nhếch khóe môi, nhạt giọng nói, “Đã biết, lui ra đi”.

Cứng nhắc đặt mật thư kia xuống bàn, lại vô tình làm rơi một cuốn sách,

tôi chậm rãi cúi người nhặt lên. Vừa mới giương tay đã bị Tiêu Kỳ nắm lấy.
Chàng đứng dậy ôm tôi, hai cánh tay có sức lực rất kiên định, không cho tôi
vùng vẫy thoát khỏi.

Tôi bần thần nhìn chàng, lẩm bẩm nói, “Không phải thật, bọn họ chắc

chắn sai rồi, thúc phụ sao có thể chết… Thúc phụ…”. Bóng người với nụ
cười sang sảng, chòm râu phất phơ xẹt qua trước mắt. Thúc phụ ôm tôi
trong khuỷu tay, dạy tôi cưỡi ngựa, dạy tôi bắn tên lúc nhỏ sao có thể chết
vào lúc này chứ? Chúng tôi đã tới, chỉ cách kinh thành có mấy trăm dặm,
chỉ còn một bước cuối cùng!

“Là thật, Võ Vệ tướng quân hy sinh vì nước”. Tiêu Kỳ nhìn tôi, ánh mắt

xác xơ tiêu điều ẩn chứa vẻ áy náy, đau lòng, “Ta vẫn đến chậm một bước”.

Tôi đứng không vững, toàn thân không chút sức lực dựa vào chàng, lại bị

trượt xuống, nhưng một tiếng nấc nghẹn cũng không thốt ra được.

Tiêu Kỳ ôm chặt tôi không nói một lời, thân thể cứng ngắc.

Qua một lúc lâu, chàng nói từng chữ bên tai tôi, “A Vũ, ta hứa với nàng,

nhất định sẽ lấy đầu Tử Luật tế Võ Vệ tướng quân”.

Tử Luật – tôi chấn động, thân thể như thể bị băng tuyết xâm nhập. Sao

lại là Tử Luật?

Thái tử ca ca Tử Long, Nhị điện hạ Tử Luật, Tam điện hạ Tử Đạm… Ba

thiếu niên hoàn toàn bất đồng này từng cùng tôi trải qua những năm tháng
tốt đẹp nhất thời thơ ấu tại chốn cung đình. Bàn về huyết thống, Thái tử ca
ca gần với tôi nhất; bàn về tình cảm, Tử Đạm thân với tôi nhất; duy chỉ có
Tử Luật, một thiếu niên cô độc trầm mặc, là không thân với ai cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.