NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 495

Là phụ thân sao? Có thực là người đã không chờ được nữa, muốn vội vã

cướp chính quyền về tay? Tôi không muốn tin tưởng, nhưng lại không dám
dễ dàng hủy bỏ ý niệm đáng sợ này… Ngực đau quặn từng cơn, mồ hôi
lạnh rỉ ra, trái tim như muốn rách làm hai nửa.

Một bên là máu mủ tình thâm, một bên là đồng sinh cộng tử, đến tột

cùng là bên nào đau hơn tôi cũng không rõ nữa bởi bản thân giờ chỉ có thẫn
thờ vô cảm.

Trong chốc lát, Bàng Qúy đã phi ngựa hồi báo: Tả tưởng đích thân dẫn

cấm quân thủ vệ vào cung, những nơi trọng yếu trong kinh thành đều đã
được trọng binh trông chừng, Hồ Quang Liệt cũng dẫn ba ngàn thiết kỵ
binh tới phủ Trấn Quốc Công.

Thân thể tôi thoáng động, ngã ngồi xuống ghế, bên tai ong ong, giống

như nghe thấy tiếng một thanh đao sắc bén vừa đâm xuyên qua tim.

Sớm biết có ngày này, nhưng không ngờ lại tới nhanh như vậy.

Thật ra thì, sớm muộn cũng đâu có gì khác nhau, cái phải tới thì vẫn cứ

sẽ tới.

Tôi chậm rãi đứng dậy nói với Bàng Qúy: “Chuẩn bị xa giá, theo ta vào

cung”.

Xa xa trông thấy bên ngoài cửa cung có quân đội dàn trận chỉnh tề sâm

nghiêm, vây trọn cả Hoàng cung không khác gì một cái bình sắt.

Ánh lửa hãy còn, chiếu thẳng lên chân trời mới hé lộ những ánh ban mai,

chiếu lên những binh đao áo giáp một luồng sáng trắng như tuyết. Cửa
chính phía đông Hoàng cung đã bị Tiêu Kỳ khống chế, cửa nam và cửa tây
thì trong tay phụ thân, hai phe đều đã đóng quân dưới thành, vững vàng
tương đối. Gươm đã ra khỏi vỏ, nỏ đã giương dây. Ai cũng không dám

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.