NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 524

lùng nói, “Không được chạm vào nó!”. Nàng cảnh giác nhìn tôi chằm
chằm, nhanh bước lùi về phía sau, thần sắc trong nháy mắt trở nên hung ác.
Tôi bất đắc dĩ lui lại, đứng cách xa nàng một chút, tìm mọi cách khuyên
bảo. Nàng ngạc nhiên nghi ngờ nhìn tôi một hồi lâu, cuối cùng dần bình
tĩnh trở lại, thân thể vẫn không ngừng run rẩy, hai mắt đẫm lệ, ôm chặt đứa
trẻ trong ngực.

Tôi vội cho truyền Thái y, lại gọi cung nữ tới chất vấn. Nữ quan nội thị

cũng bối rối luống cuống, chỉ nói kể từ sau khi tiểu Hoàng tử bị bệnh,
Hoàng hậu bỗng trở nên đa nghi, không cho bất luận kẻ nào ôm tiểu Hoàng
tử đi, cũng không cho người ngoài nhích tới gần tiểu Hoàng tử. Mà tiểu
Hoàng tử từ đêm hôm qua bắt đầu khóc ròng không nghỉ, uống thuốc Thái
y kê rồi cũng không thấy tốt lên, về đêm càng lúc càng khóc lớn. Nữ quan
rụt rè nói: “Hoàng hậu không ngừng nói rằng có người muốn hại tiểu
Hoàng tử…”.

Tôi căng thẳng, “Lời này Hoàng thượng có biết?”.

Nữ quan vội đáp, “Bệ hạ biết, chẳng qua là… chỉ nói Hoàng hậu sầu lo

quá độ đâm ra nói nhảm”.

Nguyên lai là đêm hôm trước, Uyển Dung tỷ tỷ đột nhiên gặp ác mộng,

trong mơ thấy có người hành thích tiểu Hoàng tử, tỉnh dậy lại nghe thấy
tiểu Hoàng tử khóc không ngừng nghỉ, từ đó trong lòng sinh nghi có người
muốn hại tiểu Hoàng tử. Lời này đương nhiên không có ai tin tưởng, ngay
cả Thái y cũng nói tiểu Hoàng tử vẫn an khang, chỉ là đứa trẻ mới sinh ra
khó tránh khỏi có chút gầy yếu. Uyển Dung tỷ tỷ chính miệng kể cơn ác
mộng ấy cho tôi nghe, vẻ mặt thê lương cầu xin tôi tin tưởng nàng… Nhìn
dung nhan tiều tụy của nàng, tôi chỉ cảm giác lòng mình chua xót thê
lương. Nàng thật cẩn thận đưa đứa trẻ nằm trong tã cho tôi, “A Vũ, muội bế
nó một lát đi, nó rất ngoan… Nhẹ tay thôi, đừng làm nó sợ”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.