NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 637

bằng từ “xuân” (từ trong cùng một trường nghĩa) để miêu tả mùa xuân năm
nay là một thời kỳ nhiều biến cố.

May mà phía nam rốt cuộc cũng đưa về tin chiến thắng, đê lớn Sở Dương

đắp xong, nghiệp lớn trị thủy trăm năm cuối cùng cũng thấy hiệu quả. Đại
quân cứu viện bị vây ở Dư Lăng thuận lợi qua sông, sĩ khí ẩn đi nhiều ngày
bỗng dưng tăng vọt, một đường tiến thẳng Giang Nam, công thành chiếm
đất, thế mạnh không thể đỡ, không quá ba ngày đã tới được thành Hoài
Ninh, hội hợp với quân tiền phong của Hồ Quang Liệt. Trong một đêm,
triều dã phấn chấn.

Ca ca có công trị thủy, được phong tước Vương, từ Quận vương nay

thành Giang Hạ Vương.

Minh ước với Hộc Luật Vương tử của Đột Quyết đã thành, mười vạn

quân đã đi viễn chinh Tây Cương, song trong triều vẫn có không ít cựu thần
ngoan cố khuyên can phản đối, yêu cầu cho rút quân tây chinh. Trong số
đó, Quang Lộc đại phu Thẩm Trọng Vân là người phản đối kịch liệt nhất,
mỗi lần lên triều đều liên tục khấu đầu can gián, máu chảy đầy mặt. Sau đó,
người này còn tuyệt thực, lấy cái chết chống đối. Tiêu Kỳ tức giận, hạ ngục
hơn một trăm bảy mươi miệng ăn nhà họ Thẩm, nếu như Thẩm Trọng Vân
dám tuyệt thực bỏ mình thì sẽ để toàn tộc tuẫn táng. Lệnh này vừa ra, triều
thần bị thủ đoạn phẫn nộ của Tiêu Kỳ dọa kinh sợ, không còn ai dám chỉ
trích gì nữa.

Thẩm Trọng Vân cũng là danh sĩ một đời, thân ở quan trường lâu ngày

nên đã lõi đời, năm xưa còn từng là môn khách của phụ thân. Tôi từ nhỏ đã
biết ông ta, nhưng chưa bao giờ biết ông ta lại có khí khái như thế. Ai cũng
nói thế gia suy tàn, văn nhân hèn nhát, song gặp phải lúc giặc ngoại xâm
lấn, khí phách văn sĩ này vẫn hừng hực trỗi dậy.

Thẩm Trọng Vân này quả thực đã khiến tôi nhìn bằng một cặp mắt khác,

cũng làm Tiêu Kỳ thầm tán thưởng, mặc dù giận ông ta thông thái rởm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.