NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 66

Chúng tôi có sự ăn ý, ngầm hiểu lẫn nhau, không cần miễn cưỡng có lệ,

ngược lại có niềm vui riêng, cầu nhân đắc nhân*.

*Cầu nhân đắc nhân: cầu gì được nấy.

Vừa mới vào tiết thu đã thấy lá vàng rơi lạc, vừa thấy đêm đông tuyết

bay, tuyết đã tan xuân tới, mùi hạ ấm cũng dần dần đậm… Thời gian dễ
dàng trôi qua, năm xưa như nước, tâm dần dần bình thản, từ đạm bạc tới
lương bạc*, cuối cùng có thể bình tĩnh tự kiềm chế.

*Lương bạc: chán nản, nguội lạnh.

Mối nhân duyên này, vị phu quân này, tôi cũng nên hài lòng thôi.

Huy Châu là nơi xung yếu, đầu mối giao thông, đường sông lại thuận

tiện, trước giờ luôn là vùng đất mà thương nhân và phú gia tụ hội.

Tiết trời nơi này khác hẳn kinh thành, không ẩm ướt nhiều mưa, mùa hạ

oi bức, mùa đông lạnh căm.

Huy Châu bốn mùa rõ ràng, quanh năm suốt tháng luôn có ánh nắng tươi

sáng, bầu trời trong vắt.

Từ xưa tới nay, dân chúng hai miền nam bắc không ngừng chuyển cư,

hỗn tạp hơn thường, nơi đây vừa có người phương bắc sang sảng chất phác
vừa có người phương nam ôn hòa tinh tế, qua nhiều năm liên tục chinh
chiến cũng không có mấy thay đổi, dân sinh giàu có và đông đúc.

Thứ sử Huy Châu Ngô Khiêm là môn sinh một tay phụ thân nâng đỡ,

năm xưa chỉ là tài tử có chút danh tiếng lại rất được phụ thân ưu ái, tại
nhiệm bốn năm đã có chính tích* không tầm thường. Kể từ khi tôi tới hành
quán, Ngô đại nhân vẫn ân cần trông nom, Ngô phu nhân cũng thường tới
bái phỏng, lo lắng tôi có chút gì không vui, luôn tận tâm tận lực nghênh
tiếp tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.