NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 68

Hiếm thấy đôi phu phụ này tận lực dụng tâm, nghĩ ra cách như vậy để lấy

lòng tôi.

Mọi năm ở nhà, ca ca luôn tìm tới thợ thủ công tay nghề khéo léo làm

diều cho tôi, hơn nữa, huynh ấy còn am hiểu lối vẽ tranh tinh vi, đề lên đó
bài thơ tôi làm. Con diều bay đi, chúng tôi mặc cho nó phiêu diêu, không
để ý tới. Vậy mà người khác vô tình nhặt được lại tôn sùng là vật quý báu,
ra giá bạc ròng trăm lượng, mang ra ngoài phố bán, mọi người gọi nó là
diều mỹ nhân.

Năm nay, không biết ca ca sẽ vẽ diều mỹ nhân cho khuê tú nhà ai?

Có lẽ Cẩm Nhi nói đúng, tôi thực có chút nhớ nhà.

Ngày chín tháng tư, Quỳnh Hoa uyển.

Trời tháng tư trong xanh, hoa thơm cỏ lạ đua nhau tranh giành sắc xuân,

sắc màu rực rỡ, đẹp như mây trời.

Danh môn Huy Châu tụ tập, phàm là người có chút danh phận địa vị

cũng tranh nhau để cho nữ nhi tham gia ngày hội này.

Tôi hiểu được, những cô gái kia cũng chỉ mong ở ngày hội Thiên diên

này thể hiện được hết vẻ tao nhã, nhận được sự ưu ái của tôi, từ đó leo lên
nhà cao cửa rộng.

Ở trong mắt họ, tôi là quý nhân cao không thể chạm, là người có thể thay

đổi vận mệnh của họ.

Bọn họ khát vọng có quý nhân giúp thay đổi vận mệnh như vậy, tôi lại

thất vọng vận mệnh rơi vào tay người khác.

Đàn sáo hơi ngừng, ca múa cũng tạm dừng lại.

Tôi cùng Ngô phu nhân và một đám hầu nữ đi vào trong vườn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.