NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 665

Tạ quý phi sống, giờ được trở lại cố hương, coi như là một điều an ủi dành
cho Tử Đạm.

Tôi trầm lặng cúi đầu, bất giác lòng chợt ảm đạm. Lại nghe phía sau

dường như có tiếng cười nói vui vẻ, tôi xoay người nhìn lại, chỉ thấy trong
đám nữ quyến có một vài thiếu nữ áo quần sặc sỡ đang vui đùa nói cười
bên nhau. Nghênh An Hầu phu nhân đi bên cạnh trông theo ánh mắt tôi,
cười nói: “Nữ nhi đúng là lúc nào cũng hoạt bát, nếu có điểm nào thất lễ,
kính mong Vương phi thứ tội”. Tôi cười một tiếng, dời tầm mắt đi, không
nói gì cả. Những thiếu nữ này nằm trong đám khuê tú được tuyển để chọn
Hiền Vương phi, hôm nay cũng là cố ý cho các nàng đi thưởng ngoạn cùng.

Đi được một lúc, tôi thấy hơi mệt, A Việt vội nói: “Thủy tạ phía trước

mát mẻ, Vương phi và các vị phu nhân chi bằng nghỉ ngơi một lát. Hóng
gió thưởng sen cũng là chuyện hay”. Tôi gật đầu cười một tiếng, dẫn mọi
người đi vào thủy tạ.

Thủy tạ: Nhà, đình xây trên mặt nước để làm nơi giải trí.

Đầu hạ nhiều nắng ấm, gió mát nhẹ thoảng, trong thủy tạ vang tiếng nói

cười, xúng xính quần quần áo áo. Giai nhân danh môn, thiên kim Vương
Hầu, ai nấy đều yêu kiều xinh đẹp, đưa mắt nhìn, chỉ thấy hoa mắt si mê.

Chẳng bao lâu sau, tôi cũng trở nên không buồn không lo.

Một cơn gió mát thổi tung lọn tóc bên tai. Tôi giơ tay vén lại, lơ đãng

nhìn thấy một nữ tử mặc áo tím nhạt đang một mình đứng dựa bên lan can,
như lạc lõng giữa rừng hoa gấm nhiều màu sắc.

Nữ tử mặc áo tím kia dịu dàng đứng bên lan can đan chéo, mắt nhìn

những bông sen trắng lốm đốm nở rộ trên hồ, vẻ mặt tịch mịch, như mất
hồn. Tôi ngưng mắt nhìn thân ảnh thướt tha ấy, chẳng biết tại sao, từ lần
đầu tiên thấy nàng trong yến tiệc Nguyên tiêu, tôi đã cảm thấy nàng có chút
gì quen thuộc. Rõ ràng là chưa từng gặp mặt, nhưng lại như cố nhân. Lòng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.