NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 828

“Vương phi muốn đi đâu?”, Từ cô cô đuổi theo, lo sợ hỏi.

Tôi kinh ngạc đứng lại, một lúc lâu mới nghĩ ra, đây là hướng đi về tẩm

cung Hoàng đế.

Nhưng mà, tẩm cung kia đã trống rỗng, không còn người tôi muốn đến

gặp nữa.

Đêm khuya tĩnh lặng, đèn lồng sáng trưng, tôi ngắm nhìn thân ảnh

chuyên chú đọc tấu chương của Tiêu Kỳ, mấy lần định gọi chàng, nhưng lại
kìm nén, cuối cùng chỉ đành thở dài.

Cho dù hỏi chàng rồi thì thế nào chứ? Chàng lừa tôi hết lần này đến lần

khác, tôi cũng không phải là không giấu diếm chàng hết điều này đến điều
khác. Chúng tôi hiểu nhau, nhưng không ai chịu nhượng bộ. Đã như vậy,
cần gì phải nói toạc ra, chỉ cần chúng tôi có thể tha thứ cho nhau, cuộc sống
sẽ vẫn còn tiếp tục. Lần này, tôi cuối cùng cũng học được cách im lặng.

Ngày đó, chàng ôm tôi từ giáo trường trở về phủ. Vừa bước lên xe loan,

mọi dũng khí và ý chí của tôi đều bị đánh tan. Lúc ấy, mũi tên chỉ cách cổ
chàng có năm bước. Mồ hôi lạnh túa ra ướt đẫm áo tôi. Tôi bình an, đơn
giản vì có chàng ở bên. Nếu như mất đi chàng, tính mạng của tôi cũng theo
đó mà chìm vào hắc ám.

Trong lúc chàng và Tử Đạm giằng co, tôi hiểu rõ ràng hai thứ tình cảm

trong mình nặng nhẹ khác nhau. Nếu chàng giết Tử Đạm, tôi sẽ vô cùng
đau đớn, nếu Tử Đạm giết chàng, tôi sẽ dùng sinh mệnh để trả thù.

Qua một thời gian nữa là đến ngày giỗ mẫu thân.

Tính toán ra, ca ca hẳn đã đến Đột Quyết từ lâu, vốn nên quay trở về rồi,

nhưng mãi không thấy báo tin về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.