NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 847

Lục ma ma là lão cung nhân chưởng quản Thiện ti, tài nấu nướng đệ nhất

thiên hạ, ngoại hình mập mạp tròn trịa, thực sự là rất rất mập.

Thiện: bữa cơm.

“Mập càng tốt, người mập sẽ có phúc. Tiểu Thế tử cũng phải giống bé

con ấy, trắng trẻo mập mạp, không được gầy gò ốm yếu như Vương phi
nghe chưa!”, Ngọc Tú cười vui vẻ.

Từ cô cô và Tẩm Chi cũng cười thành tiếng.

“Tiểu Thế tử đương nhiên phải giống Vương gia nhà chúng ta”, Từ cô cô

cười nói.

Tôi cười không đáp, đáy lòng run run, rồi lại ngọt ngào.

Ngọc Tú “a” một tiếng, vỗ tay nói: “Nghe nói Vương gia hôm trước đã

đoạt liền ba trấn, bức quân phản loạn lui đến quan ngoại gì mà…”.

“Quan ngoại Ngõa Cức”, tôi khẽ mỉm cười.

“Đúng rồi, chính là nơi đó! Mấy địa danh này thật kỳ quái, ta chịu không

nhớ được”, mặt nàng ửng đỏ, đôi mắt ánh lên tia sáng rực, “Trận Ngõa Cức
đó, ba vạn thiết kỵ của chúng ta xuyên thẳng về phía sau địch, hai cánh trái
phải vây kín, đánh cho quân phản loạn một đòn quá đau, từ giữa trưa đến
hoàng hôn, giết đến trời đất mù mịt…”.

Nàng càng nói càng hưng phấn, như thể được tận mắt trông thấy, gương

mặt đầy vẻ kiêu ngạo.

Giờ đây trong cung ngoài cung, đâu đâu cũng nhắc đến chiến tích dũng

mãnh của Dự Chương Vương, người người ngưỡng mộ, đua nhau ngợi ca.

Kể từ sau khi Tiêu Kỳ thân chinh, cục diện tiền phương liền thay đổi,

mưa gió cuồn cuộn quét ngang ngàn dặm, đẩy quân phản loạn lùi về phía

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.