NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 881

Cơn buồn ngủ tiêu tán ngay trong chốc lát, tôi ngồi dậy, nhíu mày hỏi:

“Phía ngoài xôn xao gì thế?”.

Từ cô cô cuống quýt đi tới bên giường, thấp giọng nói: “Hồi bẩm Vương

phi, Bàng thống lĩnh sai người tới báo, vừa rồi lính tuần tra phát hiện một
lệnh bài xuất cung… e là mất trộm”.

Tôi chấn động, vén màn lên, “Chuyện xảy ra lúc nào?”.

“Lúc mất trộm là rạng sáng”, Từ cô cô lo sợ không yên, “Tình hình cụ

thể thì chưa rõ ra sao, nô tỳ lập tức đi truyền đại nội thị vệ tới”.

“Không còn kịp rồi”, tôi lạnh lùng nói, “Lập tức truyền lệnh xuống, lệnh

cho Thiết y vệ phi ngựa ra khỏi thành, chia làm hai hướng, truy kích về
hướng bắc và đông, cần phải bắt được người trốn đi trước giờ Tý đêm nay,
nếu như chống cự, giết ngay tại chỗ, không thể để bất kỳ ai lọt lưới!”.

Từ cô cô toát mồ hôi lạnh trên trán, “Nô tỳ biết rồi”.

“Lập tức phong tỏa cung cấm, bắt giữ toàn bộ thị vệ canh chừng đại nội

đêm qua, truyền Tống Hoài n và Bàng thống lĩnh đến gặp ta!”, tôi vội vã
choàng ngoại bào, gọi A Việt giúp tôi thay quần áo trang điểm, chuẩn bị xa
giá vào cung.

Ngồi trước gương mới chợt phát hiện ra mình cũng đang ra mồ hôi đầy

trán.

Phó thống lĩnh cấm quân trong cung Bàng Qúy là tâm phúc nhiều năm

của tôi, hắn vẫn luôn âm thầm nắm chắc nhất cử nhất động trong cung. Một
lệnh bài nhìn vẻ như chuyện nhỏ, nhưng nếu có người thừa cơ làm loạn,
con đê nghìn dặm cũng sẽ như kiến vỡ tổ.

Lúc này đại quân đang tiến công thần tốc vào đại mạc bắc cương, cũng là

lúc trong kinh trống không, nếu như xảy ra đại loạn, không khác gì đưa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.