NGHIỆP ĐẾ VƯƠNG - Trang 882

Tiêu Kỳ vào tình cảnh hai mặt giáp địch.

Mặt mũi người trong gương tái nhợt khác thường, đôi môi đỏ thẫm màu

son, như thể khoác thêm một lớp sương lạnh.

Ngoài cửa vang tiếng giày nện trên nền cồm cộp, Tống Hoài n đã chạy

tới, tôi xoay người choàng thêm áo khoác ngoài, đi ra cửa.

“Thuộc hạ tham kiến Vương phi”, Tống Hoài n mặc quân trang đeo bội

kiếm, sắc mặt trầm trọng kiên nghị.

Xa xa, phía quân doanh thành Đông, một làn khói màu xanh lá đậm dâng

lên cao, tuôn thẳng về phía chân trời.

Đó là khói cảnh báo với tất cả các chốt nằm trên đường ra biên quan.

Tống Hoài n án kiếm nói: “Thuộc hạ đã phát khói báo động, phái người

phi ngựa truyền lệnh, phong tỏa tất cả các trạm kiểm soát dọc đường”.

“Rất tốt”, tôi ngước mắt nhìn cột khói màu xanh kia, chầm chậm nói,

“Tính theo lộ trình thì trước giờ Tý, bọn chúng hẳn chưa tới được Lâm
Lương quan. Thiết y vệ đã ra khỏi thành truy kích, đến lúc đó vây kín trước
sau, không cho phép bất kỳ kẻ nào chạy thoát”.

“Có cần lưu lại người sống?”, Tống Hoài n trầm giọng hỏi.

“Việc đã đến nước này, có lưu lại người sống hay không không còn quan

trọng nữa”, tôi thản nhiên nói, “Đi về phía đông chỉ là góp thêm chút sức,
phía bắc thì tuyệt đối không được có sơ suất. Ngươi đã bố trí chu toàn
chưa?”.

Tống Hoài n gật đầu, “Binh lực ở quận Đông chưa đủ hai vạn, thuộc hạ

đã bố trí phòng ngự ở dọc đường. Bốn phía kinh thành và các vùng lân cận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.