NGHIỆT DUYÊN - Trang 360

thì đẹp đẽ, hay ho gì. Phải nghĩ cho kỹ...”

“Việc đẹp mặt hay không, ta không thể nhìn bề ngoài, nhìn kết quả được.

Nó có nguyên do cả, mà lại lằng nhằng nhiều chuyện nối tiếp nhau, phải
xem xét toàn diện.”

“Bà Orn kể lại đầu đuôi mọi chuyện nhưng không thể hiện thái độ, ý

kiến gì, cuối cùng bà kết luận:

“Cậu người Nhật ấy cũng xuất phát từ ý tốt nên mới nhờ người đến dạm

hỏi và chờ nghe câu trả lời đúng theo nghi thức. Nhưng chắc cậu ấy đi kể
với bác mình theo kiểu thưa chuyện với bề trên trong nhà, rồi vô tình có ai
đó nói cái Ang là con gái ông Luang, thế nên sự việc mới thành ra rắc rối
vướng mắc nhiều bề thế này. Tôi cũng định hỏi ý kiến ông xem nên như thế
nào, tờ báo này tôi mới thấy trước khi ông đến một lát thôi. Tôi chỉ là mẹ
nó thì không hệ trọng gì, nhưng ông lại là người chức cao vọng trọng, ý
ông ra làm sao?”

Lời nói mỉa mai khiến người nghe phải liếc nhìn với vẻ lúng túng nhưng

gương mặt người nói vẫn bình thản.

“E rằng khó mà làm cách nào khác được.”
“Ý ông là sao?”
“Thì người ta đâm lao, mình cũng đành phải theo lao thôi. Nếu tìm cách

gạt đi, không chỉ ảnh hưởng đến cá nhân tôi, mà ảnh hưởng đủ mọi phía.
Bên Nhật sẽ cho rằng Thái lan không chịu bắt tay với họ để xây dựng tình
hữu nghị gì đó. Thời điểm này, chúng lại đang muốn tung hô chuyện này.”

Cô gái đứng nghe trộm chân tay bủn rủn, nhắm nghiền mắt, tay ép chặt

lên ngực như muốn xoa dịu trái tim đang nghẹn lại để dễ thở hơn.

“Cái Ang thì nó bảo sao?”
Bà Orn im lặng giây lát rồi khẽ đáp:

“Nó kiên quyết từ chối ngay từ đầu.”
“Nó không đồng ý lại càng rắc rối. Tôi từng thấy nó đi học với một cậu

con trai...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.