NGHIỆT DUYÊN - Trang 384

Lão Bua làm mặt tỉnh bơ như không vì biết thừa làm gì có dân gian nào

truyền miệng câu nói như thế.

Tiếng gõ cửa khe khẽ làm bà Orn nhanh chóng vặn ngọn đèn dầu sáng

hơn rồi đứng lên mở cổng vội hỏi:

“Thế nào con?”
Cô gái quay lại đóng cổng, cài then kỹ càng rồi mới khẽ trả lời:
“Michael khẳng định là đúng mẹ à.”

Bà Orn đi vào ngồi chỗ cũ, cô con gái đi theo ngay sau.
“Thế con định tính thế nào?”
“Ngày mai con sẽ sang bên kia sông, gặp bố nói chuyện thử xem.”

“Mẹ nghĩ là không ổn đâu con.”
“Nhưng nếu mình bỏ mặc sự việc thế này cũng không ổn ạ. Nhỡ đến một

ngày, có ai ở đây biết được thì sẽ càng to chuyện. Giờ con lại thấy lo cho
bố...”

“Sao lại lo cho ông ấy? Con phải lo mình sẽ gặp rắc rối mới phải.”

“Con e là phía quân đội Nhật có thể đang ngờ vực chuyện của bố sẵn rồi,

vừa hay có việc con và... Kobori... dính líu đến nên họ vội vàng vồ lấy cơ
hội để ràng buộc mình.”

“Thế việc hai đứa thì liên quan gì đến bố con?”
“Thì phe Nhật không có bằng cớ gì để buộc tội bố, không bắt tận tay day

tận trán được nên dùng cách này hòng làm cho uy tín của bố lung lay. Báo
chí đưa tin ầm ĩ về việc con và cháu trai Tổng tư lệnh quân đội Nhật như
vậy, thể nào bố cũng bị bên tổ chức nghi ngờ, có khi họ còn viện việc đó
làm lý do cắt đứt với bố. Thế nên con mới mong bố giải quyết thành công
việc của ông Michael để chứng tỏ cho tổ chức thấy rằng chính trị và gia
đình là hai chuyện riêng biệt, không liên quan đến nhau.”

“Nhưng nhỡ mà nhầm người, để bố con biết được chuyện này thì không

hay đâu.”

“Chắc không nhầm đâu ạ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.