NGHIỆT DUYÊN - Trang 425

Chương 57

“L

úc nãy bác sĩ đến tìm tôi bên xưởng, không nghĩ là còn ghé qua đây

nữa.”

Giọng anh vẫn nhẹ nhàng như trước, không thể hiện cảm xúc.

“Bác sĩ có chuyện gì với em à?”
Câu hỏi ấy làm cảm giác ấm áp vừa bùng lên lại vụt tan biến ngay, giọng

cô đáp cũng trở nên buông nản theo:

“Đâu có. Rảnh rỗi nên ông ấy ghé qua nói chuyện... thế thôi.”

Cô đay mạnh từ cuối khiến chàng trai thở dài.
“Bác sĩ còn có thời gian nói chuyện với em, còn... tôi thì chẳng rỗi được

lúc nào.”

“Biết rồi ạ!”

“Cho dù có chút thời gian, chắc em cũng chẳng muốn nói chuyện với tôi

đâu.”

Lần đầu tiên cô nghe thấy anh nói với giọng trách móc và giận dỗi.

Angsumalin vẫn đứng yên, cảm giác bực bội tan đi một cách lạ lùng.

“Thế chúng ta cứ quay lưng lại mà nói chuyện với nhau thế này à?”

Câu hỏi cất lên cùng với tiếng cười, rồi anh bước tới đứng đối diện cô.

Trên thân hình cao lớn thẳng tắp vẫn mặc quân phục, chỉ có tay áo kéo lên
quá khuỷu, đôi mắt sáng lên trong bóng tối mờ mờ, khoảng cách khá gần
khiến cô ngửi thấy mùi mồ hôi lẫn với hương thơm dìu dịu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.