NGHIỆT DUYÊN - Trang 55

“Hừ, nhưng mẹ và bác chủ tịch xã cũng cùng đi mà con. Nas nó sẽ buồn

đấy, đã dặn đi dặn lại là con phải đi tiễn cho bằng được.”

“Con không đi thì hơn.”

“Nhưng gì đi nữa thì hai đứa cũng là bạn chơi với nhau từ xưa. Nếu

không đi tiễn thì cũng không phải, sẽ có vẻ lạnh lùng quá. Mẹ nghĩ lần này
con cẩn trọng quá mức rồi đó.”

“Mẹ đừng ép con đi. Thể nào con cũng sẽ không cầm lòng được. Ai nhìn

thấy lại đem ra bàn tán. Anh ấy đi rồi, sẽ chẳng biết chuyện gì xảy ra,
nhưng mình phải ở lại nghe, người ta cứ nói vào tai mình thì mình cũng
không thể không tức.”

“Thế thì tùy con, nhưng con cũng nên đi nói với Wanas và bác chủ tịch

xã một lời khi thuyền ghé vào đón mẹ, nếu không sẽ không hay. Bác chủ
tịch xã là người lớn, tốt với gia đình mình, đừng để bác trách mình.”

“Vâng ạ. Túi xách và giày của mẹ, con đã lau để ở gần cơi trầu ấy ạ.”
“Cảm ơn con”.
Tiếng thuyền máy chạy đến dừng trước bến làm cô gái ngó ra cửa sổ.

“Đến rồi mẹ ạ. Thôn mình cũng nhiều người đi tiễn, chắc là sẽ chuyển

lên đi xe ở bến Phrajan.”

“Nas nó đã tìm xe sẵn sàng cả rồi. Con xuống bến cùng mẹ một chút đi.”
Nhưng cô gái đi cùng mẹ tới đầu cầu thang thì đã thấy cái dáng cao lớn

trong bộ com lê màu ghi đen xuất hiện vừa đúng lúc. Đôi mắt anh nhìn
quanh như nôn nóng tìm kiếm điều gì.

“Ang... không đi tiễn anh à?”
Cô gái lắc đầu. Đôi mắt ấy xịu xuống. Bà Orn vội tránh, bước xuống cầu

thang trước: “Cô xuống trước đây.”

“Vâng, cháu sẽ lên chào bà nữa ạ.”

“Hôm nay bà không được khỏe, nằm nghỉ trong phòng ấy.”
Cái dáng cao cao thông thạo bước vào trong phòng, một lúc sau thì đi ra

giơ bức tượng Phật nhỏ cho cô gái đang đứng chờ sẵn ở ngoài xem.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.