NGHIỆT DUYÊN - Trang 566

Lão Pol và lão Bua thi nhau nuốt nước bọt.
“Bác nói cho cháu biết đi mà. Có phải ai xa lạ đâu, mình cũng từng hoạt

động với nhau rồi.”

Hai lão bắt đầu lưỡng lự, Angsumalin bèn bồi thêm:
“Hay là bác cũng không biết, người ta bảo đi gửi thư là đem đến thế thôi,

phải không?”

“Hả! Làm gì có chuyện bác không biết. Bác với bác Bua giờ là liên lạc

viên đấy nhé, có gì cũng đều qua tay hai bác hết. Kể cả ngậm thư vào trong
mồm, nhỡ bị bắt thì nuốt luôn vào bụng hai bác đây cũng từng làm hết cả
rồi.”

“Thì chỉ là nhận thư từ đầu đằng kia rồi đưa đến nơi thôi chứ gì.”

Angsumalin làm ra vẻ coi thường, nhưng anh mắt đầy ngụ ý.

“Cái Ang này! Nói như thế là xúc phạm đến tổ chức đấy!”
“Lại còn không thật! Bác cứ tỏ vẻ ta đây biết hết chuyện nọ chuyện kia,

thực chất là chẳng biết gì cả.”

“Được rồi, hỏi đi hỏi đi xem nào, xem có gì mà lão Pol với lão Bua

không biết.”

“Chẳng phải hỏi đâu xa, cứ chuyện lá thư mà bác bảo là đường dây liên

lạc đưa đến cũng đủ rồi!”

“Thì là chuyện Míc-ca-tơ Mái-cơn chứ gì.” “Nhân vật quan trọng” của tổ

chức bắt đầu ba hoa: “Người ta tìm cách đưa ông ta ra rước ngoài, tổ chức
cử người vào đón nên cậu Wanas mới nhờ gửi thư.”

“Thế bao giờ anh ấy về nước?”
“Chắc cũng sắp thôi.”
“Về nước làm gì cơ chứ?” Cô gái vờ như buột miệng hỏi với thái độ

không để tâm, nhưng thực ra là đang chăm chú lắng nghe câu trả lời.

“Thì sắp có việc lớn chứ sao.” Lão Pol khoe khoang: “Có kể chút xíu

chắc cũng không làm sao đâu, phải không lão Bua?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.