NGHIỆT DUYÊN - Trang 575

“Nhưng nếu anh muốn thì sẽ biết. Anh làm ơn hỏi xem có người nào tên

là Wanas được không?”

“Nếu như tôi trả lời là có... thì sao?”

“Không, không đúng. Anh vẫn chưa biết, anh phải đi hỏi đã.”
“Sao tôi lại phải đi hỏi. Nếu như có anh ta thật thì tôi phải vui mừng mới

đúng, phải không?” Đôi mắt cúi xuống nhìn lạnh lùng đến mức khiến cô
gái thót tim lo sợ.

“Không... anh không thể như thế đâu!”

“Sao tôi lại không thể chứ?”
“Vì anh chưa bao giờ là người như vậy cả.”
“Tôi có thể là nhiều thứ lắm!”

“Anh làm ơn đi mà. Làm ơn nương tay với Wanas...”
“Tôi sẽ thật nương tay với anh ta, nếu có gặp!”
Thân hình cao lớn ấy bỏ đi bằng những bước chân nặng nề hơn bình

thường, để mặc cho người ở lại quỳ gối giữa phòng, sắc mặt trắng nhợt.

“Wanas... Wanas...”
Giọng cô gọi cái tên ấy nghe da diết nghẹn ngào, mang nỗi đau đớn tuyệt

vọng khôn cùng, vẳng tới tai chàng trai. Cũng chính tiếng gọi ấy làm cho
hai gương mặt nhăn nheo của lão Pol với lão Bua thập thò ở khung cửa
phải ngó vào nhìn. Thấy bộ dạng cô gái như vậy, hai lão vội nhảy phắt vào
cùng một lúc.

“Cháu Ang, cháu làm sao thế, cháu Ang?”

Khuôn mặt ngẩng lên trông trắng bệch như tờ giấy, đôi mắt mở to.
“Wanas... Wanas...”
“Sao cơ, gì thế? Vừa rồi thấy kỹ sư trưởng đi ra ngoài, mặt hầm hầm. Có

chuyện gì thế?”

“Cậu ta làm gì cháu Ang, hả?... Nói bác nghe, bác sẽ xử lý cho. Phe ta

thiếu gì người. Ây chà chà, bọn Nhật đầu trọc!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.