NGHIỆT SÚC - Trang 176

NGƯỜI NUỐT CẢ THẾ GIỚI

Patrick Thorpe đứng trên bậc cửa và lắng nghe tiếng chuông điện vang

lên đâu đó tít trong nhà. Quá tam ba bận. Không ai có thể trách ông ta chưa
cố gắng giữ lấy Clayton. Gã đàn ông này không trả lời điện thoại. Không có
địa chỉ email. Thậm chí cũng không ra mở cửa.

Người phụ trách bảo tàng đi lại ra xe, hơi áy náy khi cảm thấy nhẹ

nhõm. Tuy nhiên sau đó ông trách mình rằng lẽ ra nên thấy xấu hổ khi
Clayton gần như đã ép ông cho gã một cơ hội tham gia buổi diễn. Gã đã quỳ
gối van xin khi ông đang ở giữa tiệm tạp hóa Ong Mật và tay còn ôm một
mớ hộp kẹo piñatas. Ông cảm thấy thương hại cho gã - một người làm trong
giới nghệ thuật có thâm niên thế mà giờ lại phải làm cái công việc xếp hàng
lên kệ ở một siêu thị Mexico. Nhưng thương hại không thể là cái cớ để hy
sinh cái hay của cả buổi diễn, và cho dù Detroit đã đóng góp cho đời nhiều
thiên tài ngoại đạo thì ông vẫn không chắc Clayton Broom có phải một trong
số đó hay không.

Bỗng cánh cửa đằng sau lưng ông ta kêu ken két khiến cho cái cảm

giác nhẹ người của ông nổ như bong bóng. Patrick khoác lên một nụ cười
giả tạo trước khi quay người lại, “Ồ, này, Clay. Này, Clay.” Nghe vần nhỉ.”
Ông ta bật cười che đậy sự bối rối vì Broom đang ngó ông ta lom lom qua
khe cửa mở. Khuôn mặt gã này có gì là lạ. Nó chùng xuống như thể gã bị
đột quỵ hay liệt não. “Tôi không nghĩ anh ở nhà đấy,” ông ta thử chào một
lần nữa.

Clayton mở miệng ra, đôi môi gã giật giật như sợi dây câu kéo cá, như

thể gã đang kéo bộ não từ dưới đáy hồ lên, “tôi đang làm việc.”

“Đang hàn xì gì à?” Patrick đoán, chỉ chỉ cái mặt nạ bảo vệ kéo ngược

trên đầu Clayton, cộng với cái áo yếm và đôi găng tay dày nữa.

“Có những việc khác nữa.”
“Tuyệt quá nhỉ.” Ông ta cựa quậy. “Nghe này, nói chuyện một lát được

không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.