NGHIỆT SÚC - Trang 226

“Khi nào xong thì nói tôi.”
“Cho tôi thêm một giây nữa đi, được chứ?” Cô chụp lấy cái khăn ướt

và chùi chùi lên da. Chúa ơi, cô hy vọng mình chưa hít tí tro bụi nào vào.
“Cậu chưa bao giờ bị dính tí hài cốt nào vào à?”

“Chưa một lần. Tôi rất cẩn thận, thấy không.”
“Được rồi, tôi sẵn sàng rồi.” Cô nín thở dùng khuỷu tay đẩy cho cái cửa

mở ra hết. Bên trong tối thui, chẳng nhìn thấy gì. Cô bật cái đèn pin lên.

“Lạy Chúa tôi,” Boyd thở ra. Cái hình dạng ở trong lò không phải là

người. Một kiểu côn trùng hay sinh vật biển gì đó, cô nghĩ. Những vật trang
trí đầy gai nhọn và những cạnh sắc. Một cái vỏ giáp xác. Một bộ xương
bằng đất sét bày xung quanh một khoảng không nơi đáng lẽ sẽ có cái xác.
Có những cái chân nhô ra khỏi phần thân trên, một bên là sáu chân, một bên
là tám chân. Một cái mũ bảo hiểm thay cho phần xương sọ, chỗ mắt lõm
xuống, rồi những tua xoắn như xúc xích đu đưa nơi đáng lẽ là phần hàm
giống như miệng của một con sâu bướm. Các xương ức chụm vào thành một
điểm nhọn ở giữa. Rồi lại có những đường xoắn kỳ lạ xung quanh cánh tay
để lộ ra những khoảng hở nơi da thịt đã chảy ra hết, như kiểu san hô chết.

“Đây là một thứ chết tiệt,” Boyd huýt sáo.
“Giờ thì là giết người hàng loạt rồi,” Gabi nói. “Cảnh sát liên bang sẽ

muốn nhào vô đấy.”

“Nếu nó cũng cùng một gã làm.”
“Cậu không nghĩ là cùng một người làm sao?”
“Nó không phải một con nai, tôi nói vậy thôi.”
“Hai tên sát thủ khác nhau để lại hai thi thể kinh dị khác nhau xung

quanh thành phố? Thế thì chúng ta có vấn đề thật sự đấy.”

“Không có bông hoa tàn nào trên cái xác kia.”
“Hắn đang trở nên tinh vi hơn.”
“Chị phải báo cho văn phòng thị trưởng.”
“Chết tiệt.”
“Chết tiệt.” Boyd đế theo.
“Được rồi. Nói tôi nghe xem nào. Xương xẩu đâu cả rồi?” cô nói. “Kể

cả lò hỏa táng cũng để lại xương cơ mà.” Cô đang nghĩ về ông mình, những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.